Đồng hồ sinh học của Tần An mất hiệu lực, không dậy được theo giờ thường ngày. Lúc đồng hồ báo thức vang lên, Kỳ Dịch Dã ngược lại là người tỉnh dậy trước, theo bản năng vươn tay tắt chuông.
Kỳ Dịch Dã dụi mắt nhìn chung quanh, bấy giờ mới phát hiện trong phòng sạch sẽ hơn rất nhiều, cúi đầu nhìn Tần An đang ngủ say trong ngực mình, hắn nhớ tới tình cảnh ngày hôm qua, cười cười, nằm trở về giường.
Hắn nhìn chằm chằm đánh giá gương mặt của Tần An đang gối lên khuỷu tay mình, gò má tinh tế, nước da trắng ngần, lông mày tương đối dài mảnh, lông mi nửa rũ xuống phủ bóng lên mí mắt dưới, đôi môi căng mọng khẽ mở.
Kỳ Dịch Dã hít sâu một hơi, cắn răng, lần nữa ôm người vào trong lòng.
(Không hiểu khúc này là gì 祁弈野添了下后牙槽.)
Không biết chim ông lão nhà nào nuôi mà cứ réo liên tục không ngừng, đánh thức Tần An dậy. Anh vừa mở mắt ra đã thấy lồng ngực trần trụi của đàn ông ngay trước mặt, anh chớp chớp mắt sững sờ một lúc, ngẩng đầu nhìn lên trên, lập tức thấy được gương mặt tươi cười của Kỳ Dịch Dã.
“…”
“Tỉnh rồi à?” Giọng của người đàn ông sau khi hạ sốt vẫn thoáng mang nét khàn khàn, lọt vào tai Tần An nghe gợi cảm vô cùng.
“Anh… Tui…” Anh ấp úng không biết phải nói gì, dường như nhớ ra cái gì đó, vội vàng mở điện thoại ra nhìn, “Đã tám giờ rưỡi rồi!”
Thôi, nếu đã lỡ mất giờ mở hàng thì cứ coi như mình tự cho mình một ngày nghỉ vậy.
Tần An an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-lua-nhan-gian/162822/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.