Bàn tay Ngọc cầm tập tài liệu hơi run, cô hồi hộp mở ra xem, ngoài hai cái tên của người Nhật thì người kia…Cô khẽ thở dài, “Phạm Kim Khoa”, một cái tên xa lạ, là cô lại vọng tưởng rồi!
Ngọc xem sơ qua rồi khẽ lắc đầu:
-Mấy cái này, thực ra cháu cũng không hiểu lắm. Hơn nữa việc này cháu không tham gia được đâu ạ! Cuối tuần sau bạn cháu kết hôn, cháu xin phép nghỉ một tuần, được không ạ?
Giáo sư Trần khẽ đẩy gọng kính, hết nhìn cô lại nhìn sang Duy Hưng rồi bảo:
-Sắp tới viện ta cũng không có nhiều việc, dạo này cháu vất vả rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút. Việc hợp tác với bên Nhật cứ để Duy Hưng lo!
-Vâng, cảm ơn giáo sư!
-Vâng…..ạ…!- Mặt cậu ta ỉu xìu.
Ngọc thấy vậy lại buồn cười:
-Cậu yên tâm, tài liệu về nọc độc cá nóc và san hô bảy màu tôi sẽ cố gắng hoàn thành trong tuần này, không để cậu vất vả đâu!
-Em…em không có ý đó!
Giáo sư Trần khẽ lắc đầu: “Bọn trẻ này thật là!”.
-Ngọc này!
-Vâng, giáo sư!
-Bạn cháu cũng kết hôn rồi, ta thấy cháu cũng không còn nhỏ nữa, sao còn chưa có bạn trai?
-Cháu…việc này…
-Nếu cháu không chê thì thằng cháu của ta, nó cũng…
Hai chữ “không tồi” chưa kịp nói ra thì Duy Hưng đã la lên:
-Ông, ông lại nói đi đâu vậy?
-Ừ, ừ ta biết rồi! Chuyện của người trẻ các cháu ta không tham gia vào nữa!
Nói rồi ông khẽ thở dài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-cau-mim-cuoi/3151513/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.