- Mày nữa không được khóc vì loại người như vậy, phải mạnh mẽ lên.
tôi nhìn Minh với ánh mắt van lơn nói;
- bao nhiêu năm tình yêu của chúng mình và tình nghĩa của hai gia đình anh đạp đổ chỉ vì người đó sao anh...?
Minh nhìn tôi không chút do dự đáp;
- anh xin lỗi, nhưng cô ấy là khoảng trời riêng của anh và anh chọn cô ấy... nói rồi Minh vội vã bước đi.
Tôi ngồi thụp xuống đất nhìn anh, người mà tôi yêu tha thiết, người mà người ta gọi đó là "" chồng chưa cưới "" của tôi, người mà bên cạnh tôi hơn năm năm qua, bước đi đến bên người phụ nữ khác, khi tôi đây đang mang trong mình giọt máu của anh.... rồi tôi chợt cười..."" cuộc đời mà, người ta có tiền nên có người yêu, còn tôi đây nghèo nên mất người yêu...thế thôi... đời nó bạc quá, cùng mang trong mình giọt máu của anh mà cô ta lại được nâng niu,đưa đón còn tôi và con của tôi thì bị chính anh phũ phàng và vứt bỏ không chút xót thương. Ngân thấy tôi như vậy thì nắm lấy tay tôi lôi tôi đứng dậy và nói ;
- thôi, đi đứng dậy tao đưa mày về nhà, ngồi đây như này người ta đi qua về lại không hay đâu.
tôi cũng không nhớ được Ngân đưa tôi về nhà bằng cách nào nữa, chỉ biết vô tới phòng tôi ngồi vật ra đó khóc thật to, thấy tôi như vậy Ngân ôm tôi cùng khóc và nói ;
- khóc đi mày, đừng cố kìm nén làm gì, tao biết mày đâu mà, mà nỗi đau càng cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-rieng-anh-chon/85863/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.