Minh nghe tôi nói tới đây thì ánh mắt vui mừng bỗng nhiên tối sầm lại, nụ cười trên môi lúc này bỗng nhiên tắt lịm hẳn.
bàng hoàng nhìn tôi Minh nói ;
- Em nói thế là ý gì...?
tôi ngồi dậy ôm lấy cổ anh đáp;
- thì là em có thai rồi, anh sắp được làm bố rồi.
tôi vừa nói dứt câu thì Minh cũng vội vàng hỏi;
được bao lâu rồi...?
- dạ khoảng hai tháng rồi anh /
- bỏ đi em....
câu nói đó của anh làm tôi quá đổi ngạc nhiên phải một chút sau trấn tĩnh lại tôi mới nhìn anh trả lời;
- tại sao thế à...? nó là kết tinh của tình yêu chúng mình mà...?
Minh đáp;
- nhưng anh chưa muốn có con bây giờ.
tôi nhìn anh hỏi;
- thế anh định bao giờ thì muốn có...? mình cũng đã ổn định rồi, anh cũng đã được lên chức, với số tiền lương của em và của cả anh nữa em nghĩ nuôi một đứa con bây giờ cũng không đến nỗi quá khó khăn chứ...?
- nhưng anh mới lê chức chưa ổn định gì, giờ này có con anh nghĩ chưa thích hợp, nó còn bé vậy em bỏ đi, sau mình sẽ có những đứa con khác nữa mà em...? vừa nói Minh vừa đưa tay xoa nhẹ vào vai tôi an ủi.
tôi lúc này không khóc mà nước mắt cứ thế tự nhiên chảy ra thành dòng từ bao giờ.
- em sẽ không bỏ con đâu anh, nó là con của chúng mình mà anh, con đâu đã làm gì nên tội đâu, anh cũng bảo lên chức mình sẽ làm đám cưới mà, vậy giờ có con rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-rieng-anh-chon/85862/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.