Long dẫn Tôi vào một nhà hàng rất sang trọng nhưng Tôi lại không thích, Tôi nói ;
- Thôi Tôi không quen vô những chỗ này đâu?
- vậy cô thích đi đâu? Tôi sẽ đưa cô đi.
- vậy anh cho Tôi đi ăn vỉa hè đi.
Tôi cứ nghĩ nói thế thì Long sẽ đưa Tôi về vì người Như Long chắc gì đã thích ăn ở những quán vỉa hè như chúng Tôi, nhưng không Long nhìn Tôi mỉm cười đưa Tôi đến một quán ăn vỉa hè,khi Long bước vào quán Tôi không khỏi ngạc nhiên vì bà chủ quán có vẻ rất thân thiện với Long, bà nhìn Long nói ;
- cậu Long đấy à? Hôm nay không dẫn cu cậu đi cùng?
- dạ, không ạ! nhưng hôm nay cháu dẫn người khác tới thưởng thức những món bình dân đậm chất miền trung của bác nè.
bà chủ quán với khuôn mặt có vẻ phúc hậu nhìn Tôi mỉm cười nói ;
- chào Cô ; cậu Long là khách ruột của quán chúng Tôi đấy?
Long nhìn Tôi nói ;
- Cô ăn gì, nói Tôi biết Tôi gọi ;
- Tôi ăn gì cũng được,.
- vậy mình ăn phở bò tái nhé. quán này tuy nhỏ vậy thôi chứ mà nấu ăn không kém gì các đầu bếp hạng sang đâu.
Long gọi ra hai tô phở, quả đúng là phở ngon ngọt thật. Tôi vừa ăn vừa đưa ánh mắt nhìn Long và nghĩ thầm trong bụng.
"" sao những kẻ như hắn lại biết đến những chỗ này nhỉ?""
Long thấy Tôi thỉnh thoảng cứ đưa ánh mắt nhìn mình thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-rieng-anh-chon/2823572/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.