Khi thấy Tình ấm ức ôm đống tài liệu rời khỏi phòng trong Lòng Long có chút gì đó xót xa vô cùng, suy nghĩ một lúc cuối cùng Long cũng quyết định lấy điện thoại nhắn tin cho Tình.
Tôi đang ngồi ôm đống tài liệu soát mãi cũng không thấy có cái lỗi nhỏ nào, bực mình Tôi để đó không thèm soát nữa.
....tuýt.... tuýt...
điện thoại báo có tin nhắn, Tôi mở ra xem thì thấy tin nhắn từ Long.Nghĩ trong người thằng cha này hôm nay hình như bị hâm hấp sao ấy, có khỉ gì mà bày đặt nhắn tin, bộ hành hạ người khác chắc chưa đủ hay sao?
"" chiều tan làm chờ Tôi ở cổng Công Ty nha, Tôi mời cô đi ăn,""
hắn nghĩ hắn là gì...? Là Giám Đốc thì có thể áp đảo người khác sao? Tôi cay cú nhắn tin lại.
"" chiều Tôi vội về đón con rồi, xin lỗi Tôi không thể đi ăn cùng anh được ""
Long đọc xong tin nhắn thì trong lòng tự nghĩ "" cô cũng cứng đầu lắm cơ ""
Tại Bệnh viện.
sau bốn ngày hôn mê tưởng rằng tử thần đã cướp đi cuộc đời sau nhát dao đâm chí mạng thì Hùng đã tỉnh lại.
Mẹ Hùng thở phào nhẹ nhõm sau 4 ngày mất ăn, mất ngủ vì đứa con trai thì hôm nay bà quẹt ngang hai dòng nước mắt nóng hổi còn lăn dài trên gò má mà nói ;
- ơn trời, con Tôi đã tỉnh ;
bác sỹ cũng xúc động đáp ;
- cũng may nhát dao không trúng thẳng tim mà bị lệch ở phần mềm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-rieng-anh-chon/2823570/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.