Người ta nói gặp nhau một lần giữa biển người là tình cờ,hai lần là hữu duyên và ba lần là định mệnh...? không biết giữa tôi và hắn là gì...? hay chỉ đơn thuần lướt qua nhau như những người khác ngoài kia....?
Hắn nhìn tôi nói?
- sao cô ngạc nhiên thế,,,?
tôi đáp ;
- à không...? thưa giám đốc những gì quan trọng tôi đã thống kê đầy đủ ở trong này mời giám đốc xem qua ạ!
- ok cô cứ để đó cho tôi,
Tôi toan xin phép rồi ra ngoài thì giọng hắn lại một lần nữa vang lên sau lưng.
- à mà này thằng bé nhà Tôi cứ nhắc cô suốt,thật không ngờ lại gặp cô ở đây...? trái đất này có vẻ tròn quá!
chiều tan làm nếu không phiền Tôi mời cô và chồng cô ghé qua nhà Tôi ăn cơm nha cho thằng bé nhà tôi đỡ nhắc, luôn tiện cảm ơn cô chuyện ngày trước luôn...?
Tôi cúi mặt đáp ;
- tôi... tôi không có chồng.....
thưa giám đốc chắc cho tôi gửi lời xin lỗi với thằng bé nha, chắc tôi không tới được đâu ạ? cảm ơn giám đốc, thôi tôi xin phép đi làm việc tiếp đây ạ?
nói rồi tôi vội đi thật nhanh như sợ ở lại sẽ bị thuyết phục bởi lời mời của ai kia.
bước ra ngoài mà Tôi nghe tim mình cứ đập phình phịch, một cảm giác hồi hộp đến không thể nào tả nổi ;
"" mình sao thế nhỉ?""
Long thấy Tình vội đi thật nhanh ra ngoài thì ở trong phòng, ánh mắt cũng buồn xuống "" mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-rieng-anh-chon/2823548/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.