Khi Đường Hành thấy ba chữ "Trưởng khoa Từ" trên màn hình cậu có cảm giác như một thế kỷ đã trôi qua. Cậu ngạc nhiên chừng hai giây mới nhớ được những chuyện mình đã làm —— đập vỡ cửa kiếng khách sạn, bắt quả tang Tôn Kế Hào và giám đốc Tề gian díu trên giường, sau đó hơn nửa đêm chạy tới thôn Bán Khê, để lại một cục diện hỗn độn......
Cậu không muốn nhận cuộc gọi này.
Tuy nhiên, giây tiếp theo, Lý Nguyệt Trì dường như đọc được suy nghĩ của cậu, bấm nút xanh lá chấp nhận.
Đường Hành khó khăn cầm lấy di động: "Alo?"
"Alo, tiểu Đường à," trưởng khoa Từ nói bằng giọng khàn đặc, "Cậu vẫn khỏe chứ?"
Đường Hành nói: "Vẫn khỏe."
"Sao cứ tắt máy hoài vậy? Ôi trời, đúng là hù chết người ta mà."
"Hết pin."
"Thôi, cậu không sao thì tốt, tôi lo muốn chết."
Đường Hành nghĩ thầm ông thì lo cái khỉ gì, chắc chắn đêm qua có liên hệ với trưởng thôn —— nếu không thì lúc này đã không gọi vào máy của Lý Nguyệt Trì.
"Trưởng khoa Từ," Đường Hành cau mày, "Thầy gọi có việc gì sao?"
"Sao cậu lại nói vậy tiểu Đường," trưởng khoa Từ cười khổ, "Không phải chúng ta tới đây để công tác sao?"
"Bây giờ thì còn gì để công tác?"
"Chuyện thành như vậy rồi thì cũng phải có người đứng ra giải thích chứ, Phòng liên lạc rồi Phòng xóa đói giảm nghèo, đủ thứ rắc rối...."
"Vậy làm phiền thầy."
"Là sao," giọng điệu đối phương như hạ thấp xuống, "Cậu gây chuyện
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]