Cơ thể họ dính chặt vào nhau chen chúc trên chiếc giường đơn chật hẹp. May mà chiếc giường này chắc chắn nên không phát ra những loại âm thanh khiến người ta phải đỏ mặt tía tai. Sắc trời ngoài cửa sổ tối đi một chút, Đường Hành ngây người nhìn tấm kính nhỏ kia, bên tai là hơi thở của Lý Nguyệt Trì, anh đang vùi mặt vào tóc Đường Hành, hơi thở vỗ về trên má Đường Hành, thật ấm.
Họ ôm nhau một lúc, Đường Hành nhẹ giọng hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Lý Nguyệt Trì không nhúc nhích, nói bên tai Đường Hành: "Hơn bốn giờ."
"Trời tối rồi."
"Ừ, sắp mưa."
Không lâu sau đó, ngoài cửa sổ bất đầu lất phất vài giọt mưa rơi. Trời càng lúc càng tối hơn, vùng trời bên khung cửa sổ tựa như một nghiên mực đầy, Đường Hành nhìn một lúc rồi nhắm mắt lại.
Cậu thấp giọng nói: "Bác sĩ chẩn đoán em mắc BPD."
"Rối loạn nhân cách ranh giới, kiểu như là... có vấn đề về tâm lý."
"Chẩn đoán từ lúc nào?"
"Không nhớ."
"Đường Hành."
"Hửm?"
"Nói hết cho anh biết."
"Thật ra cũng không có gì," những hình ảnh ấy chợt lóe qua trong đầu cậu, Đường Hành nhíu mày, "Chỉ là đi khám bệnh, uống thuốc, rồi tái khám...... kiểu vậy. Sau đó thì từ từ hồi phục tốt hơn, rồi ngừng thuốc."
Lý Nguyệt Trì im lặng một lúc rồi nói như đang trần thuật: "Là vì anh."
"Một phần," Đường Hành vòng tay ôm chặt eo Lý Nguyệt Trì,
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]