Tối hôm đó họ không nói thêm gì nữa, ăn cơm xong, Lý Nguyệt Trì cầm quần áo Đường Hành đã thay đi ra ngoài, Đường Hành nằm trên giường, nghe tiếng anh rửa chén, lau bàn, sau đó là giặt quần áo cho cậu. Một lúc sau, trên lầu hai lại vang lên tiếng gào khá lớn, mẹ Lý Nguyệt Trì đi lên dỗ dành, chẳng mấy chốc trên lầu đã yên tĩnh trở lại.
Mưa vẫn còn rơi, thôn quê vắng lặng, ngoài cửa sổ là màn đêm tăm tối không thấy được gì.
Đường Hành im lặng nằm lắng nghe. Lý Nguyệt Trì giặt quần áo, đổ nước, rồi lại hứng nước, chậu gỗ va chạm xuống sàn xi măng phát ra âm thanh trầm buồn, mà tiếng anh hứng nước vào chậu lại nhẹ nhàng, hai loại thanh âm đan xen vào nhau theo một nhịp điệu của riêng chúng.
Có lẽ anh vẫn hay làm những việc này, ở một làng quê yên tĩnh loay hoay làm chút chuyện gì đó, phun thuốc cho cây ăn quả đánh, giặt quần áo, hay là rửa chén, Đường Hành không biết khi đang làm những công việc này thì anh nghĩ gì, anh có cảm thấy tịch mịch không? Hay là anh chẳng nghĩ gì cả, chỉ máy móc lặp đi lặp lại những công việc thường nhật, từ ngày này qua ngày khác, từ năm này qua tháng nọ.
Lý Nguyệt Trì giặt đồ xong đi vào, đưa điện thoại cho Đường Hành.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]