Vương quốc Dolmane là một nơi hòa bình tốt đẹp. 
Thần dân của vương quốc yêu ca hát tha thiết, giọng hát tuyệt vời, tiếng nói trong trẻo khiến bọn họ cảm thấy hạnh phúc vô tận. Chim chóc trong rừng và bạch mã đang chạy trên đường đều thích nghe bọn họ ca hát, mỗi khi nghe thấy âm thanh bọn chúng thích đều bay liệng chạy nhảy càng thêm mạnh mẽ. Thậm chí ngay cả hoa cỏ trong vườn cũng lệ thuộc vào giọng hát của bọn họ, âm thanh tuyệt vời êm tai khiến chúng nó phát triển càng thêm mạnh khỏe. 
“A, cái tên câm kia, sao mày còn ngồi ở đó, mau tới đây làm việc giúp tao!” Một thằng nhóc ngũ quan có chút mập mạp quát vào mặt người ngồi trong góc. 
Mây đen trên trời tản ra, ánh mặt trời ấm áp vươn tới góc phòng, bóng người đang cuộn mình kia cũng dần dần rõ ràng. 
Đó là một đứa trẻ nhận được sự cưng chiều của trời cao. 
Cậu có mái tóc vàng rực rỡ như ánh mặt trời, đôi mắt trong suốt màu xanh lam xinh đẹp như đại dương tĩnh lặng, mũi cao thẳng, môi anh đào đỏ phớt, da thịt lại trắng nõn trơn mềm như sữa bò, cho dù trên người chỉ có một bộ quần áo bẩn thỉu cũng không che giấu được ánh hào quang của cậu. 
Nghe thấy tiếng hét của thằng nhóc mập, đứa bé trai tóc vàng đứng lên, sợi tóc mềm mại theo cổ trượt xuống, dường như chứa đầy ánh sáng chói mắt. 
Dây bìm bìm cạnh cậu khẽ run rẩy theo gió, giống như bị đứa bé trai mê hoặc, muốn xích lại gần để nhìn nhiều hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nhiem-vu-ky-quai/763184/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.