Duel đá một cước lên Cordon đang cuộn mình, “Nhìn ta làm thế nào!”
Dứt lời, Duel liền cất tiếng hát, “Rìu chăm chỉ ơi ~ bọn ta phải nấu cơm ~ chỉ có ăn no mới có thể sống tốt hơn ~ xin ngươi hãy giúp một tay chặt củi ~ để bọn ta dùng nó nhóm lửa ~”
Theo bài hát chẳng ra gì vang lên, rìu thật sự bay lên cao, giống như có người đang cầm lấy nó.
Thoáng dùng sức bổ về phía củi.
Gỗ cứng cáp nhanh chóng chia làm một đống chỉnh tề.
Duel đắc ý nhìn Cordon đang sững sờ, “Nhìn rõ chưa? Chút nữa mày bổ cho xong đống củi còn lại, không làm xong thì không được ăn cơm!”
Tịch Chu không để ý đến Duel đang đắc ý, thấy rìu vẫn còn tự động chém vẫn có chút không dám tin tưởng.
Đọc được trong trí nhớ với nhìn thấy thực tế có chút khác biệt.
Đây thật sự là một thế giới vô cùng thần kỳ.
Nhìn đến đây Tịch Chu cảm thấy lòng hơi ngứa ngáy, cậu cũng muốn hát thử một bài.
“Có thể tiêu trừ lời nguyền trên người ta không?”
Hệ thống: “Có thể.”
Tịch Chu vui vẻ.
Hệ thống: “Một nghìn tích phân.”
Tịch Chu: “… Vậy thôi khỏi đi.”
So sánh với nguyên thân trước đây tay trói gà không chặt, thể chất của Tịch Chu tốt hơn không biết bao nhiêu lần, tuy về phần cứng không chênh lệch lắm, nhưng lúc Tịch Chu xuyên tới vẫn mang theo một thân nội lực qua như cũ.
Lúc trước khi Duel đánh cậu, Tịch Chu cũng chỉ giả bộ một chút, có nội lực hộ thể, cú đánh của Duel lên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoai-xuyen-chi-nhiem-vu-ky-quai/763185/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.