(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
Lầu Huấn Giới có hai loại phòng: phòng sám hối và phòng trừng phạt. Phòng sám hối rộng mười trượng, dài hai mươi trượng. Trong phòng, người ta dựng đá thành vách, ngăn ra thành các gian nhỏ, đủ chỗ cho hơn trăm đệ tử đến đây diện bích tự vấn. Khi sám hối, đệ tử không được phép nhắm mắt, cũng không được phép nhập định(*). Bọn họ phải tự vấn bản thân rồi ghi lại toàn bộ những lỗi lầm mà mình đã ngộ ra. Còn phòng trừng phạt thì lại lớn hơn phòng sám hối rất nhiều. Tứ bề là tường đá cao bảy, tám trượng, bên trên được khắc dày đặc những điều trong môn quy. Mỗi một roi quất xuống, đệ tử chịu phạt phải đọc thuộc những điều nội quy mà mình đã vi phạm. Đây cũng coi như là răn dạy, nhắc nhở cho họ nhớ mình đã làm sai điều gì.
(*) Hành động đi vào trạng thái thiền định, quên hẳn ngoại vật của người tu hành.
Ngay lúc này, Vạn trưởng lão đang ngồi thẳng lưng trong phòng trừng phạt. Lam Chỉ và Bạch Phong Dương chia ra mỗi người đứng một bên của ông. Cả ba đều nhìn chằm chặp về phía Giản Thương đang quỳ trên mặt đất. Đệ tử chấp pháp cởi áo Giản Thương ra, quơ sợi roi dài đỏ rực trên tay mình rồi quất mạnh xuống lưng hắn.
Bóng roi như bóng xà. Một roi vừa xuống, Giản Thương khẽ rên một tiếng. Da thịt trên lưng hắn nứt toác. Máu tươi chảy ròng ròng dọc theo sống lưng hắn. Giản Thương thì thào đọc lại môn quy: "Đồng môn phải yêu kính lẫn nhau, không được phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/499724/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.