Trên đường trở về trạm dịch, Không Đầu Óc nhàm chán muốn chết nên quay cái đầu của mình, trong khi ánh mắt Bồ Tân Tửu vẫn luôn đặt trên người Tạ Yến, thẳng thắn dò xét cho đến khi gương mặt già của Tạ Yến trở nên mất tự nhiên.
Không phải chỉ là nói chuyện phiếm một chút thôi sao, cái tên này có cần thiết như vậy không? Tạ Yến thầm mắng chửi.
"Tạ Yến" Tựa như sau khi xác nhận điều gì đó, Bồ Tân Tửu cuối cùng cũng nhẹ nhàng lên tiếng, "Chưởng môn của Thiên Đô Hải Vân là Minh Hồng."
"Cái gì?" Tạ Yến nhất thời chưa kịp phản ứng lại với cái vấn đề bất ngờ này.
"Chưởng môn của Thiên Đô Hải Vân là Minh Hồng, không phải là Liễu Cô Đăng." Bồ Tân Tửu nhấn mạnh lần nữa.
Chẳng lẽ Liễu bá phụ đã đổi ý muốn truyền cái chức chưởng môn này cho đứa con trai nhỏ của ông ấy? Tuy nhiên với cái chức vị được chọn làm người thừa kế này, hắn vẫn cảm thấy Liễu Cô Đăng thích hợp hơn so với Liễu Minh Hồng...Tạ Yến không hiểu nguyên nhân thế nào, "Tại sao?"
Bồ Tân Tửu dừng chân lại, y xuyên qua lớp mặt nạ Quỷ Tu La mà nhìn thẳng vào đôi mắt mờ mịt của Tạ Yến, có điều gì đó trong mắt y khiến Tạ Yến sợ hãi chấn động.
"Bởi vì... Liễu Cô Đăng đã chết."
Mười năm trước, dưới sự lãnh đạo dẫn dắt của Hỏa Tôn mà những thành viên bị áp bức nhiều năm trong Ma tộc đã khai chiến tấn công các môn phái chính đạo. Tạ Yến mang đầy sự thù hận trong lòng nên chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khinh-cuong/1680820/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.