Thoải mái rồi, tôi cầm di động lên xem giờ, tinh thầnphấn chấn ra bắt xe, phi thẳng đến toà soạn mới.
Không biết tại sao, đi trên con đường này, nhìn nhữngnam nam nữ nữ đi lại ngoài cửa xe, miệng không ngừng hát đi hát lại một câu:“Bà xã, bà xã anh yêu em, A Di Đà Phật bảo vệ em, cho em có một cơ thể khoẻmạnh và như ý...”
Mẹ kiếp! Nhiều lúc đều như thế, mấy bài hát thịnh hànhrẻ tiền đáng ghét này hoàn toàn không cần học, cửa hàng siêu thị nào cũng bật,bạn không muốn học, nhưng nghe một nghìn, mười nghìn lần là biết hát thôi.
Tôi có kinh nghiệm sâu sắc về điều này, khi cùng bạnbè đi hát karaoke, lúc chọn bài, chọn cho tôi bài hát thịnh hành nào đó, tronglòng tôi biết rõ mình không thể nào hát được, có nhớ lời đâu, nhưng khi giaiđiệu nổi lên, tôi liền hát theo hết sức tự nhiên, không vấp một chỗ nào.
Lâu lắm rồi, bài “Thuỷ thủ” như thế, sau đó là “Chuộtyêu gạo”, “Hai con bướm”...
Các anh em, các anh em đã từng tính chưa, có bao nhiêubài hát mọi người không cần học cùng biết hát? Hơn nữa còn thường xuyên xảy rahiện tượng này, mấy câu hát đó cứ xoay trong đầu bạn, bạn muốn ngừng cũng khôngđược.
Tôi ngồi trên xe hát mấy câu một bài hát mình khôngbiết tên, tác động cả anh tài xế đến khi xe đã dừng trước toà soạn, tôi xuốngxe trả tiền, anh tài xế đó vẫn đang hát mấy câu hát giống hệt tôi vừa rồi, sungsướng lái xe đi mất.
Ha ha, để tôi xem lúc nào anh mới ngừng hát.
Trong toà soạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-yeu-ai-cung-lieu-xieu/108092/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.