Bị một chiếc đũa - ám khí Đường môn của lão Đường gõvào đầu, chuyện này coi như là xong.
Người duy nhất vẫn thấy trong lòng không yên là tôi,tôi bắt đầu càng lúc càng sợ Mạt Mạt, mấy năm không gặp, cô ấy thay đổi quánhiều, từ một co gái trong sáng trở thành một mỹ nhân ghê gớm, cứ như thế nàyliệu tôi có đoạn hồn tuyệt mệnh trong tay cô ấy không?
Thế là sauđó, tôi bắt đầu im lặng, ngược lại Mạt Mạt và bọn lão Đường, ThịtChó trò chuyện rất vui vẻ, hơn nữa Mạt Mạt rất có chừng mực,phóng khoáng nhưngkhông phóng túng, quyến rũ nhưng không phóng đãng, nói năng có chừng có mực.Cuối cùng, lão Đường và Thịt Chó gần như đã bị thần phục, nhìn Mạt Mạt cứ nhưnhìn nữ thần, còn nhìn tôi thì như nhìn tình địch ấy…
Lý ra thì bữa này là mọi người đến uống với lão Đườngvì tâm trạng lão Đường không vui, nhưng cả buổi chẳng thấy tâm trạng cậu ta cótí hụt hẫng sa sút nào cả, cậu ta nói nhiều mà cũng phấn khích lắm…
Bên ngoài trời đã tối đen, tôi nhìn di động, cũng hơntám giờ rồi, lão Phó đề nghị đổi chỗ! Mọi người lại lần lượt đứng dậy.
Lúc ra khỏi phòng tôi kéo Mạt Mạt: “Mạt Mạt, em đừngđi nữa, lát nữa Tiểu Phấn cũng phải về, anh sợ chỉ có mình em là con gái, chơivới bọn anh chán lắm.”
Mạt Mạt cười: “Em hiểu rồi, mấy anh đi chơi mấy tròcủa đàn ông đúng không? Được rồi, anh là chủ nhà mà, em nghe anh một lần.”
Tùy em, muốn giải thích thế nào cũng được.
Ra khỏi Hứng Nguyên, Mạt Mạt chào mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-yeu-ai-cung-lieu-xieu/108090/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.