Tôi ủ rũ theo Mạt Mạt đi tìm cửa hàng đánhchìa khóa nhà tôi cho cô ấy. Trong thời gian đó, chỉ số IQ ít ỏi củatôi nghĩ mãi mà không ra lí do cho hành động của Mạt Mạt, thế là nóquả quyết từ bỏ luôn việc phân tích tình tiết vụ án, kết quả tệnhất là Mạt Mạt là kẻ lừa đảo. Như thế cũng tốt, tôi không cònphải nhớ nhung suy nghĩ về mối tình đầu của mình nữa.
Vừa đi vừa nghĩ ngợi linh tinh, tôi bị Mạt Mạtkéo vào siêu thị mua đệm.
Trong một khoảnh khắc nào đó, tôi như bừngtỉnh, vừa gặp tôi Mạt Mạt đã có một quyết định nào đó, sau đódùng hàng loạt thủ đoạn thử thách tôi, bây giờ vì tôi nhất thời mềmlòng, vượt qua được thử thách, cô ấy liền thản nhiên vào ở nhà tôi,cứ như thể là tôi cho cô ấy cơ hội này vậy! Hứ, tưởng tôi là thằngngốc chắc? Là đàn ông ai chẳng biết, anh đồng ý đánh chìa khóa choem là có mục đích gì, cô nam quả nữ ở chung một nhà, tất sẽ có cơhội…em hãy đợi đấy!
Đang lượn trong siêu thị thì di động của tôi đổchuông, Mạt Mạt liếc tôi một cái rồi biết ý đi xa ra mấy bước.
Có lúc cô nàng cũng thiệt đáng yêu.
Tôi nhìn số gọi đến, là của lão Đường.
“A lô? Chim ngu! Có chuyện gì cần khởi tấu?”
“Tấu cái con khỉ ấy!” Giọng nói như lợn bịchọc tiết của lão Đường vọng tới, “Ông đang ở đâu đấy?”
“Cùng thái hậu dạo ngự hoa viên.” Tôi vừa thởdài vừa liếc nhìn Mạt Mạt.
“Shit! Đừng đùa nữa! Xảy ra chuyện rồi!” Nghegiọng cậu ta không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-yeu-ai-cung-lieu-xieu/108089/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.