Y Lộ Thước uốn trong lòng Sở Lưu Hương, thật sự buồn ngủ nên nhắm mắt ngủ.
Sở Lưu Hương một bên vuốt tóc hắn, một bên tự hỏi mục đích của Nguyên Tùy Vân.
Đem bọn họ trực tiếp mang tới nơi ở của mình, minh sát ám sát đều không làm, Nguyên Tùy Vân đây là muốn làm gì.
- Đinh! Vạch trần mục đích thực sự của Biên Bức công tử.
Y Lộ Thước chuyển động, ánh mắt mở ra, tỉnh.
Sở Lưu Hương lên tiếng nói:
- Sao không ngủ thêm một hồi?
Y Lộ Thước dụi mắt, nói:
- Có người đến.
Căn phòng này không có cửa, hoàn cảnh tối đen không ai nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, cũng không cần cánh cửa tồn tại.
Tiếng bước chân thật nhẹ, lại có vẻ hoảng loạn, giống như đang lẩn trốn đào mạng.
Sở Lưu Hương cẩn thận lắng nghe, phát hiện đó là tiếng bước chân của hai người.
Quả nhiên chỉ nghe một thanh âm quen thuộc:
- Lão thối trùng.
Sở Lưu Hương nói:
- Sao các ngươi lại tới đây?
Hồ Thiết Hoa cùng Trương Tam sờ soạng hồi lâu, sờ soạng được ghế dựa ngồi xuống, xem dáng vẻ có việc cần nói.
Hồ Thiết Hoa hơi run lên, cảm xúc tựa hồ có chút kích động nói:
- Ngươi có biết vừa rồi ở trong phòng chúng ta nhìn thấy cái gì không?
Sở Lưu Hương nghĩ tới thanh âm dọc đường nghe được:
- Nữ nhân.
Trương Tam kinh ngạc:
- Sao ngươi lại biết?
Sở Lưu Hương cười nói:
- Loại địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3400030/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.