Trên mặt Nguyên Tùy Vân mang theo ý cười mê người, nhưng lại không biết mình bị Vô Hoa thầm kêu là kẻ ngu xuẩn.
* * *
Bên ngoài, sắc trời đã sáng rỡ.
Người trong sơn động vẫn ở trong bóng tối.
Công việc bán đấu giá của Biên Bức đảo đã bắt đầu, bí tịch, bí mật, thậm chí là người.
Người đến tham gia đấu giá cũng không quá nhiều, nhưng cũng không ít, khoảng hai mươi người.
Nguyên Tùy Vân cũng không biết là có ý tứ gì, cũng không chế tạo phiền toái cho Sở Lưu Hương.
Ngược lại còn cung cấp một ít dấu vết phương tiện cho hắn làm việc.
Dưới tình huống cố ý thả nước, trong bóng đêm, ánh lửa phát sáng mạnh, chiếu ra khuôn mặt của mọi người.
Cũng chiếu ra thân hình dung mạo của Biên Bức công tử.
Chỉ thấy hắn ngồi chỗ của mình, cũng không có động tác.
Trên khuôn mặt mang theo vẻ tươi cười thản nhiên, ưu nhã, cao ngạo.
Cho dù thân phận bị vạch trần, nhưng vẫn có thể bảo trì vẻ bình tĩnh cùng ung dung.
Mọi người thấy rõ khuôn mặt của Biên Bức công tử, liền lộ ra vẻ chấn kinh.
Thần sắc Sở Lưu Hương phức tạp nói:
- Không nghĩ tới thật là ngươi.
Nguyên Tùy Vân:
- Không cần tùy tiện phán đoán gì với một người không quen.
Y Lộ Thước kiểm tra tiếp nhận phần thưởng của hệ thống ban bố, mở ra xem là một con thuyền.
Là một con thuyền hoàng kim tên Mai Lệ Hào.
Hệ thống có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3400031/chuong-59-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.