Thiếu niên, ngươi còn non lắm!
Có một số việc phải xuống tay trước là cường.
Cuồng phong rít gào, sóng lớn vỗ lên đá ngầm, thuyền đã cập bờ.
Bảy hắc y nhân nghênh đón bọn họ, sắc trời âm trầm, không thấy rõ mặt mày.
Như trong nguyên tác, đoàn người thông qua cầu dây thừng tiến vào Biên Bức đảo.
Bất đồng chính là đám người Sở Lưu Hương cũng theo vào.
Trong sơn động một mảnh tối đen, không có một tia ánh sáng.
Ánh mắt của mọi người đã thành bài trí, chỉ có thể cẩn thận đuổi theo bước chân hắc y nhân.
Tiếng bước chân khẽ vang lên trong sơn động, mỗi người đều giảm bớt hô hấp.
Ngoài ra, hết thảy yên tĩnh tới đáng sợ.
Đôi mắt bị bóng đêm che kín, những cảm giác khác lại hết sức linh mẫn.
Sở Lưu Hương rõ ràng cảm giác được trên đỉnh sơn động có một loại sinh vật mai phục, mà bọn họ đang bị đám sinh vật này chặt chẽ theo dõi.
Có được năng lực nhạy cảm vượt xa người thường, làm Sở Lưu Hương thân thiết cảm nhận được cỗ âm lãnh quỷ quyệt kia.
Da đầu hắn không khỏi có chút tê liệt.
Không ai lên tiếng, bốn phía hắc ám tĩnh mịch.
Đột nhiên một trận tiếng cười đánh vỡ không khí chết chóc kia.
Đó là tiếng cười của nữ nhân, nhu uyển, kiều mỵ, gần như làm xương đầu của nam nhân đều biến thành mềm nhũn.
Dần dần tiếng cười bị tiếng thở gấp thay thế, lại biến thành tiếng rên khẽ.
Đồng thời lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3400029/chuong-58-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.