Nguyên Tùy Vân chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Vô Hoa, ánh mắt chớp lóe.
Ngày ấy sau khi trở lại thế giới này, Vô Hoa phát hiện cẩm hộp còn nằm trên người mình, liền đem đan dược đưa cho Nguyên Tùy Vân ăn. Kết quả Nguyên Tùy Vân nuốt đan dược xong, đúng là thần đan diệu dược, người mù ăn liền sáng mắt.
Nguyên Tùy Vân nhìn Vô Hoa, ánh mắt chăm chú mà cẩn thận.
Vừa rồi ở trong khoang thuyền hắn còn chưa cẩn thận quan sát dung mạo của Vô Hoa.
Hiện tại xem ra tướng mạo của Vô Hoa càng xuất chúng hơn sự tưởng tượng của hắn, gần như làm cho hắn không thể dời mắt.
Đương nhiên hắn cũng không muốn dời mắt.
Ánh mắt dừng trên người mình như lửa nóng lại mang theo tính xâm lược, Vô Hoa lại giống như không cảm giác được, nói:
- Sở Lưu Hương đã hoài nghi ngươi.
Nguyên Tùy Vân cười thâm ý nói:
- Ngươi đang lo lắng cho ta?
Vô Hoa nhịn xuống trợn trắng mắt, nói:
- Chúng ta xem như là châu chấu cùng bị buộc trên một sợi dây thừng.
Nguyên Tùy Vân nói:
- Cần gì nói chuyện xa lạ như vậy.
Hắn nhìn chòng chọc Vô Hoa, cười mập mờ nói:
- Ngươi là hoàng hậu của ta.
Vô Hoa:
- !
Ôi ôi, da mặt thật dày!
Vô Hoa bình tĩnh nói:
- Đó chính là trên danh nghĩa.
Nguyên Tùy Vân nói:
- Nguyên lai ngươi muốn danh xứng với thực, sớm nói là được thôi.
Vô Hoa:
- !
Trước sau như một vô sỉ!
Nguyên Tùy Vân đột nhiên nói:
- Ta là nhận chân.
Vô Hoa thu liễm tươi cười:
- Ta không muốn cùng ngươi chơi trò chơi cảm tình.
Nguyên Tùy Vân nhìn xa xa, yên tĩnh một lúc lâu mới trầm giọng nói:
- Sau khi ngươi chết, ta bỗng nhiên cảm thấy thật khó chịu.
Thần sắc Vô Hoa lạ lùng, cảm xúc thay đổi, cười nhạt nói:
- Ta thì cảm giác ngươi không có phản ứng nào.
- Vừa mới bắt đầu, ta cũng cho rằng như vậy.
Nguyên Tùy Vân chỉ vào lồng ngực của mình, nói:
- Nhưng về sau, chỗ này đau lợi hại.
Vô Hoa sụp mắt:
- Ngươi cho rằng chúng ta có thể sao?
Nguyên Tùy Vân:
- Vì sao không có khả năng?
Vô Hoa nói:
- Ngươi không sợ bị người biết, bị người cho rằng có bệnh.
Nguyên Tùy Vân vung tay áo, hừ lạnh nói:
- Có gì đáng sợ.
Vô Hoa nhìn hắn chòng chọc, phút chốc cười nói:
- Tốt lắm, chúng ta cùng một chỗ đi.
Nguyên Tùy Vân cũng cười nói:
- Vậy quyết định như thế.
Vô Hoa gật đầu:
- Chờ xong sự kiện lần này, ta liền đi Vô Tranh sơn trang hạ sính lễ.
Nguyên Tùy Vân:
- !
Sự tình này không phù hợp!
Hẳn phải do hắn đi Tấu Địch Khách sơn trang cầu thân mới đúng!
Vô Hoa vỗ vai Nguyên Tùy Vân, cười cười, xoay người rời đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]