Chương trước
Chương sau
Edit: Khuynh Khuynh

____________________________

Trong phòng mờ ảo, hai cỗ thân thể giống như trẻ sơ sinh kết hợp nằm trên sofa càng thiếp càng chặt, dưới ánh đèn chiếu xuống, mơ hồ có thể thấy được thân thể cường tráng của người đàn ông đặt trên cơ thể tiêm nhược của người phụ nữ, tóc cô ta rối tung, hai tay ôm lấy thắt lưng người đàn ông nằm trên mình, móng tay thật dài đâm vào da thịt hắn.

Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, đâm thật sâu vào lần cuối cùng, đem toàn bộ tinh hoa lửa nóng của mình gieo vào bên trong hoa kính nhanh trí của người phụ nữ, một loại cảm giác phiêu phiêu dục tử dục tiên từ đáy lòng họ dâng lên, cuối cùng hai người ôm chặt nhau nằm thở dốc. Ước chừng im lặng chừng vài phút, người đàn ông liền trượt khỏi bụng người phụ nữ, cô ta ngồi dậy, quyến rũ nhìn người đàn ông.

“Mạnh thiếu, đây là đàn bà anh xem trọng? Mắt của anh bị mù sao?” Ở chỗ cách bọn họ không xa, một người đàn ông tuấn mỹ bị mấy đại hán đặt dưới thân, cả người che kín dấu ô mai, mông bị ép nhếch lên cao. Một cái dương cụ bằng điện chạy trong hậu huyệt, thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh “...ô...ô...”

Vẻ mặt hắn tan rã, ánh mắt dường mất đi tiêu cự. Mỗi khi ý thức bắt đầu bạc nhược, hắn sẽ cắn đầu lưỡi mình một chút, khiến đau đớn kích thích đầu óc tỉnh táo trở lại.

Hoả long căn cứng dưới thân bị ép chặt, không thể phát tiết ra, thêm vật phía sau cùng kích thích, cảm giác đó khiến hắn sống không bằng chết.

Mà đối tựơng bị trêu chọc là người bên cạnh hắn, tình huống của người nọ so với hắn càng thêm thê thảm. Chỉ thấy bên cạnh hắn là mấy người phụ nữ vừa già vừa xấu, đối với hắn thân lại mò.

Hai người kia không phải ai khác, chính là Mạnh Lâm Phong cùng Phong Thất Hiên mà Phượng Khuynh Ca nghĩ hết mọi cách để tìm ra. Còn người theo lời Phong Thất Hiên nói, cũng là người vừa diễn một màn xuân cung sống Tư Mã Xuyến. Cùng Tư Mã Xuyến trình diễn phim nóng cấp hạn chế cũng là người từng rơi vào tay bọn họ, sát thủ của Cửu Ưng hội, sát thủ---Tiểu Thất.

Mắt Tư Mã Xuyến mang theo đắc ý nhìn Phong Thất Hiên. Cô ta vẫn luôn luyến tiếc khuôn mặt tuấn tú của hắn, nhưng hắn lại luôn luôn mang theo một tia khinh thường đối với cô ta. Bây giờ hắn rơi vào trong tay cô ta, còn không phải cô ta muốn như thế nào thì như thế đó sao? Còn Mạnh Lâm Phong, cô ta tuyệt đối không dễ dàng buông tha cho hắn. Hắn là người đàn ông mà cô ta coi trọng, cư nhiên lại vọng tưởng phản bội cô ta, đây là chuyện tuyệt không thể tha thứ.

“Thất ca, cảm ơn anh đã làm cho em hết thảy, em thật sự rất cảm động.” Tư Mã Xuyến leo lên người Tiểu Thất, vẻ mặt ngây thơ nhìn hắn: “Em có thể làm cho anh cái gì đây?”

Tiểu Thất si ngốc nhìn khuôn mặt tinh thuần của Tư Mã Xuyến, cầm quần áo bên cạnh che lên thân thể cô ta, lại tham lam nhìn toàn thân cao thấp của cô ta một lần: “Vĩnh viễn ở bên cạnh anh.”

Tư Mã Xuyến ngượng ngùng cười: “Em cũng muốn a! Bất quá em cùng Phượng Khuynh Ca có ân oán rất sâu, một ngày chưa xử lý chuyện này, em không có cách nào an tâm.”

Tiểu Thất âm lãnh liếc Phong Thất Hiên cùng Mạnh Lâm Phong một cái, tàn nhẫn nói: “Yên tâm, cô ta sẽ rất nhanh chui đầu vào lưới, đến lúc đó sẽ không ai có thể làm tổn thương em nữa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.