Phong Thất Hiên chê cười nhìn Tư Mã Xuyến, đối với cả đầu cô ta mang ý nghĩ kỳ lạ cũng không biết phải nói gì.
Cô ta nghĩ bám lên Tần Ngũ cùng Cửu Ưng hội là có thể làm tổn hại đến Phượng Khuynh Ca. Người phụ nữ ngu ngốc, cô ta không hiểu biết cô ấy sao?
Ông trời thật là không có mắt, cư nhiên lại để người phụ nữ như vậy có được bàn tay vàng nghịch thiên. May mắn có Phượng Khuynh Ca quản chế cô ta, nếu không cô ta chắc chắn đem thế giới huyên náo đến trời long đất lở.
Cô ta chỉ là có được khả năng thôi miên cùng đọc tâm thuật, đã xem toàn bộ thiên hạ là vũ đài của mình. Nếu để cô ta thấy được không gian của Phượng Khuynh Ca, nói không chừng sẽ trực tiếp hộc máu mà chết. Không gian của Phượng Khuynh Ca chính là có thể thăng cấp.
Biểu tình của hắn như vậy là sao? Cười nhạo cô ta sao?
Lúc này rơi vào trong tay cô ta, cư nhiên còn dám cuồng vọng, trước kia không cảm giác được hắn ngốc, tại sao sau khi đi theo Phượng Khuynh Ca lại trở nên ngu xuẩn như vậy?
“Thất ca, em rất sợ!” trong mắt Tư Mã Xuyến hiện lên ác độc, sắc mặt vừa chuyển, đột nhiên lộ ra biểu tình sợ hãi: “Hắn...Hắn trước kia muốn khi dễ em, em sợ hắn, Thất ca...”
Theo hướng Tư Mã Xuyến chỉ, Tiểu Thất tối tăm nhìn Phong Thất Hiên, tàn nhẫn nói: “Nếu lão nhị của hắn đã không nghe lời, chúng ta liền giúp hắn quản nó một chút. Hắn không phải muốn đàn bà đến điên rồi sao? Lý bà, bà đi hầu hạ hắn đi, làm cho hắn khoái hoạt một chút.”
Lý bà mà Tiểu Thất gọi chính là lão bà xấu nhất bên chỗ Mạnh Lâm Phong, nhìn qua khoảng sáu mươi tuổi, làn da lỏng lẻo như mặc một lớp quần áo. Để cho người đàn ông trẻ tuổi như Phong Thất Hiên chạm vào lão bà này, chỉ sợ cả đời này cũng đừng mong đứng lên nữa, tiểu tử này thật đúng là ngoan!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]