Edit: Khuynh Khuynh
_____________________________________
Tên đại hán tên Giang Lỗ kia cười “hắc hắc”, thịt mỡ trên mặt xếp cùng một chỗ, đôi mắt đục ngầu loé ra biểu tình hèn mọn, vừa nhìn dã biết trong lòng hắn nghic gì.
Hắn tham lam nhìn chằm chằm Phong Thất Hiên, tầm mắt dừng lại trên mặt sau đang bị tra tấn, nuốt nuốt nước miếng, nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người, coi những người khác trong phòng hoàn toàn như không khí.
“Anh em, chịu đựng a!” Mạnh Lâm Phong đạm cười: “Nếu một trong hai người chúng ta có ai sống sót, sỉ nhục hôm nay nhất định phải làm bọn họ chịu đựng gấp ngàn lần.”
“Anh em, cậu rất không có tiền đồ. Bất quá chỉ bị chó cắn một chút mà thôi, chỉ cần còn sót lại một hơi, chúng ta đều nhất định phải sống sót.” Phong Thất Hiên hờ hững nói: “Cậu bỏ được Tiểu Ca Nhi, nhưng tôi luyến tiếc.”
Bàn tay thô ráp của Giang Lỗ chạy dọc theo hông Phong Thất Hiên, nhìn dương cụ bằng điện không ngừng mấp máy chạy, hắn chậc chậc ra tiếng, liền đưa tay giật ra. ngay thời điêm hắn đang chuẩn bị tiến công, âm thanh âm lãnh của Phong Thất Hiên truyền tới: “Mày dám động tao thử xem.”
Lời nói âm ngoan đến mức chỗ ấy của Giang Lỗ cũng nhuyễn xuống.
Tư Mã Xuyến ở đối diện nhíu mày, không hờn giận nói: “Thất ca, thủ hạ của anh thật sự vô dụng, bọn họ thật là người của Cửu Ưng hội sao? Chưa từng nghe nói người nào rơi vào tay của Cửu Ưng hội còn sống rời đi, đây thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317748/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.