Chương trước
Chương sau
Edit: Khuynh Khuynh

___________________________________

Trong phòng, vô số tiểu hắc cầu bay tới bay lui giữa không trung, chúng nó giống như những tiểu tinh linh bướng bỉnh, từng chút một dung nhập vào cơ thể hai người.

Thân thể tương liên chặt chẽ khiến Phượng Khuynh Ca cùng Lam Kiếm Tà nhập vào vong ngã thế giới, nội lực của Lam Kiếm Tà cùng ma lực của Phượng Khuynh Ca tương hợp, làm nảy nở càng nhiều nội lực cùng ma lực, trong chớp mắt chúng lại lấy tốc độ bội số mà tăng trưởng, thực lực hai người so với vừa rồi hoàn toàn là hai cảnh giới.

Da thịt như mỡ dê trăng noãn cùng làn da đồng cổ khoẻ mạnh rắn chắc gắt gao dính chặt vào nhau, âm thanh kịch liệt, tiếng thở dốc đau đớn cùng khoái cảm phát ra từ nội tâm hai người. Trong không khí truyền đến hương vị hoan ái nồng đậm, mà loại hương vị này càng kích thích động tác của bọn họ kịch liệt hơn.

Lam Kiếm Tà cầm khuôn mặt nhỏ nhắn của Phượng Khuynh Ca, chăm chú nhìn trọn mỗi tấc da thịt trên người cô. Mồ hôi trên người bọn họ chảy xuống ướt đẫm cơ thể đối phương.

Một trận chiến đấu kịch liệt chấm dứt, hai người nằm trên sofa nghỉ ngơi. Mà địa phương tư mật dưới thân vẫn cứ như vậy ở cùng một chỗ, không thể tách ra.

Lúc này, trong đầu Phượng Khuynh Ca hiện lên một tin tức.
Lam Kiếm Tà?
Tên này giống như rất quen thuộc?

Cô cố gắng nhớ lại, rốt cuộc tìm được một đoạn trí nhớ bị thời gian phủ đầy bụi. Cô hung hăng trừng Lam Kiếm Tà, bóp chặt cổ hắn, nói: “Anh là cái tên xú nam nhân đoạt đi nụ hôn đầu tiên của tôi?”

Lam Kiếm Tà nhíu mày, đối với tin tức Phượng Khuynh Ca vừa lộ ra tương đối vừa lòng. Tuy rằng không thể trở thành người đàn ông đầu tiên của cô, có thể cướp đi nụ hôn đầu tiên của cô cũng không tệ.
Cô vừa động, cổ họng Lam Kiếm Tà buồn bực hừ một tiếng, cái kia vừa mới yên tĩnh lại cao cao đứng lên.

Phượng Khuynh Ca tự nhiên cũng nhận thấy thân thể hắn biến hoá. Cô nghiêm mặt lạnh, một ngụm cắn tiểu đậu đỏ trước ngực Lam Kiếm Tà, hung tợn nói: “Mạng này của anh là do tôi cứu, như vậy hiện tại lấy thân báo đáp ân tình này của tôi đi!”

Lam Kiếm Tà cười khẽ, đỉnh vào hai cái, vật khổng lồ cứng rắn hoàn toàn khiến toàn thân Phượng Khuynh Ca tê dại.

“Ân nhân cứu mạng, anh hiện tại sẽ báo đáp em, chỉ cần em thừa nhận nổi là được.” Lam Kiếm Tà lại mãnh liệt tiến công.

Hắn vừa động, màn hình laptop trong phòng liền sáng lên. Mặt Lam Kiếm Tà tối sầm, vừa định ngăn cản, nhưng màn hình lại tự động khởi động.

Một người đàn ông diện mạo yêu nhiêu đứng trước màn hình, nói với Lam Kiếm Tà: “Boss, hai tên tiểu tử đó sắp bị đùa chết rồi.”

Phòng này là phòng nghỉ riêng của Lam Kiếm Tà, cho nên trang bị rất nhiều thiết bị công nghệ cao. Lúc này hình ảnh của Lam Kiếm Tà cùng Phượng Khuynh Ca truyền vào mắt người nọ, hắn trừng to mắt.
“Phốc..” một tiếng, máu mũi chảy xuống như nước.

“Boss, anh từ đâu tìm được vưu vật như vậy. Muốn chết! Em bị anh hại chết rồi! Không được! Em cũng muốn!”

Sắc mặt Phượng Khuynh Ca rất khó xem. Cô lạnh lùng nhìn nam tử yêu nhiêu kia: “Vừa rồi anh nói hai người có phải là Mạnh Lâm Phong cùng Phong Thất Hiên hay không?” +

__________________________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.