Trời đột nhiên mưa tầm tã, mưa như trút nước, tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái hiên, át cả tiếng trò chuyện ồn ào trong quán trọ nhỏ phụ cận Ẩn Nặc Thành.
Ngoài đường trở nên trống trải trông thấy, chỉ còn lại hạt mưa to như hạt đậu không ngừng rơi xuống từ không trung, nện lên mặt đất, vỡ tan, bắn tung tóe thành từng hạt nước li ti bắn ra xung quanh, mang theo cả bụi mịn, bám lên cỏ cây mọc thấp ở vệ đường.
Nước mưa càng lúc càng nhiều, đọng lại thành từng vũng, rồi chảy thành dòng về chỗ thấp, tạo thành những mấy cái rãnh nhỏ, tiếng nước chảy róc rách, hòa lẫn trong tiếng lộp độp của nước mưa rơi trên mái hiên và mặt đất, tạo thành một bản hòa ca của trời đất.
Hai tên tu sĩ Kết Đan kỳ tặc lưỡi, nhìn ra ngoài hiên, trời mưa lớn như thế này, mọi dấu vết chiến đấu ngày trước ở thung lũng, cộng thêm việc Tần thế gia chủ động xóa đi tàn tích, thì vết tích mỏng manh còn lại chắc chắn cũng sẽ bị xóa hết.
"Chậc, ..."
Một tên khẽ lắc đầu ngán ngẩm, nếu như còn lưu lại một ít dấu vết mà nói, tin tức của bọn chúng bán ra sẽ có độ tin cậy cao hơn, giá cũng vì vậy mà cũng sẽ tốt hơn một bậc, bây giờ, chỉ dựa vào hai mảnh vở của Phật Liên Pháp Bảo, e là cũng không đáng giá bao nhiêu.
Tên còn lại, đột nhiên nhỏ giọng nói với đồng bọn:
- Ngươi nói xem, rốt cuộc là Tần Thế gia muốn thu phục cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277528/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.