Chớp mắt một cái đã qua nửa tuần trăng.
Trong giới hắc đạo, tà giáo, ma đạo và dị giáo lúc này, một cơn sóng ngầm hung bạo đang lặng lẽ hình thành, ẩn mình sâu bên dưới mặt biển tĩnh lặng.
Nước trong hồ sen khẽ chuyển động lăn tăn theo từng nhịp gió thổi thoang thoảng, mấy búp sen chưa nở, nặng trĩu, cũng đung đưa theo gió, như thể vũ công đang nhún nhảy theo giao hưởng của cơn gió mùa hạ.
Trời về chiều, sau cơn mưa rào, không khí vô cùng mát mẻ và tinh khiết, càng làm cho khung cảnh trở nên thoải mái dễ chịu.
Xa xa đám sen bồng bềnh trên mặt nước, là một cái thuyền câu nho nhỏ, mặc dù có gió, nhưng nó dường như đứng yên một chỗ, chỉ nhấp nhô nhè nhẹ theo làn sóng bên dưới.
Lạ là, không có một cái neo nào được thả xuống.
Tần Vũ ngồi thả câu trên thuyền, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, nắm tay thành nắm đấm, gõ lên đầu Tử Yên.
- Này, muội không ngồi yên được hả?
Tử Yên phụng phịu ôm lấy cái đầu nhỏ của mình, ánh mắt, biểu cảm vô cùng ủy khuất, nàng bĩu môi chu cái mỏ nhọn kêu một tiếng:
- Ca ...
Nam Cung Uyển Nhi dùng hai tay ôm lấy Tử Yên vào lòng, lườm nhẹ Tần Vũ, nàng nói:
- Tử Yên vẫn còn nhỏ a!
Tần Vũ thở dài, hắn ngồi câu cá cả buổi vẫn chưa có con nào, nguyên nhân chủ yếu là do tiểu la lỵ này, liên tục dùng tay khuấy nước a.
Cũng có lúc hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277529/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.