Một thương đội phàm nhân dưới sự hỗ trợ của tu sĩ Kết Đan kỳ, cuối cùng cũng vận chuyển hàng hóa đến khu vực của Ẩn Nặc Thành.
Tiêu đầu nhìn trên bản đồ, khẽ lẩm bẩm:
Còn một trăm dặm đường nữa … ài …
Đây là lần đầu tiên tiêu cục của hắn nhận nhiệm vụ hộ tống hàng hóa đến Ẩn Nặc Thành, cho nên có chút lo lắng, bởi vì hung danh của đám đạo tặc hoạt động ở vùng này không phải ngày một ngày hai.
May mắn là có hai tu sĩ Kết Đan kỳ áp tiêu, nên cũng đỡ đi nhiều phiền phức.
Trời cũng đã lờ mờ tối, tiêu cục thở hắt ra một hơi, đêm nay không tránh khỏi phải dừng chân ở chốn này.
Hắn tặc lưỡi, hạ lệnh xuống bên dưới.
Nhanh chóng tìm chỗ hạ trại.
Vâng thưa tiêu đầu.
Mấy tên hạ nhân nhanh chóng tuân lệnh hắn, phóng nhanh bảo mã về phía trước tìm kiếm chỗ thích hợp để hạ trại nghỉ ngơi.
...
Khoảng một canh giờ sau, trại cũng dựng xong xuôi, tên tiêu đầu cẩn thận đi xung quanh ngó nghiên một lượt xem xem có điều gì khả nghi hay không, rồi mới quay lại lều của mình nghỉ ngơi.
Đây là thói quen của hắn, hơn nữa, ở chỗ này không thể không cẩn thận.
Hắn thuận đường, trèo lên mỏm đá cao nhất ở chỗ này, hy vọng có một tầm nhìn tốt để quan sát hết thảy xung quanh, và thung lũng ở phía trước, nơi mà hắn sẽ phải đi qua vào ngày mai.
Mặt trời cũng đã là là xuống mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277527/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.