🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau vụ việc đó, nhóm người đi cùng với ả tự giác viết bản kiểm điểm, cùng hứa sẽ không vi phạm nữa.



Lam Nguyệt ở trong phòng chán, liền đi ra ngoài ngắm cảnh. Cô đi ra phía rừng trúc, ngồi xuống ôm một chú thỏ lên suy nghĩ: "lông của chúng thật mềm".



Vô Khuê nói:



- Cậu làm gì ngoài này vậy? Tớ nghe nói ả ta xin thôi học rồi.



Lam Nguyệt thả chú thỏ xuống, rồi nói với Vô Khuê:



- A Khuê, tớ ra ngoài hít thở một chút, trong phòng có hơi chán.



- Sắp sinh nhật tớ rồi đó, cậu nhớ không?.



Lam Nguyệt nói:



- Có. Tất nhiên, là cô nhớ sinh nhật của người thương rồi.



A Khuê, muốn về nhà tớ chơi không?. Dù sao tới đây, lớp chúng ta không có tiết, tiện thể đi chơi luôn.



Vô Khuê nói:



- Vậy cũng được sao?.



Lam Nguyệt nói:



- Ừm. Để tớ viết thư cho ông của tớ. Lam Nguyệt viết truyền tin rồi gửi đi.



Lát sau cô liền nhận được từ ông nội: "Con cứ đi đi. Chú ý an toàn". Cô liền trả lời lại: "Vâng".



Lam Nguyệt nói:



- Chúng ta về phòng sắp xếp đồ, rồi về nhà nha. Tớ không biết đường ở đây, phiền A Khuê dẫn đường.



Vô Khuê nói:



- Được.



Cả hai nhanh chóng về phòng, mang theo một ít đồ dùng cá nhân, rồi nhanh chóng xuống núi. Vô Khuê lo cô mệt, nên chút chút lại quan sát nói:



- Cậu có mệt không. Hay dừng chân nghỉ một chút?.



Lam Nguyệt nói:



-

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-xuyen-khong-vao-noi-tu-tien/3593727/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.