🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô để Vô Khuê dìu về lều trại. Vô Khuê nói



- Cậu ngồi đây, tớ đi gọi cô chủ nhiệm



Cô ngồi yên, nhìn bả vai đã ngừng chảy máu, cũng may chỉ vào phần mềm.



Ở bên ngoài, Vô Khuê cùng cô chủ nhiệm đi tới cầm theo hộp cứu thương.



Cô chủ nhiệm nói:



- Vô Khuê về lều nghỉ ngơi đi, cô vào xem vết thương của bạn ấy.



Vô Khuê nói:



- Dạ.



Cô chủ nhiệm nhanh chóng bước vào lều nói:



- Em thật là, cô bảo gặp nguy hiểm thì phát tín hiệu mà.



Lam Nguyệt cúi đầu nói:



- Dạ, nhưng Vô Khuê lúc đấy gần yêu thú nhất, em không nghĩ nhiều.



Cô chủ nhiệm nói:



- Được rồi, em mau cởi đồ ra, để cô sơ cứu vết thương.



Lam Nguyệt nghe vậy liền ngượng, nhưng vẫn cởi đồ.



Cô chủ nhiệm nói:



- Em chịu khó một chút. Cô chủ nhiệm lấy chai sát trùng vết thương mở nắp ra đổ một chút lên bông, dùng kẹp lau nhẹ máu ở xung quanh vết thương. Sau đó trực tiếp đổ một ít dung dịch sát trùng lên vết thương, dùng bông khác lau nhẹ.



Lam Nguyệt cố chịu đau, cơ thể cô run lên.



Cô chủ nhiệm nói:



- Em chịu một chút nữa, cô làm sắp xong rồi.



Chủ nhiệm tiếp tục lấy kim tiêm cùng một lọ thuốc giảm đau đã pha sẵn.



Lam Nguyệt hốt hoảng, từ bé cô đã sợ kim tiêm nói:



- Cô có thể không tiêm được không?



Cô chủ nhiệm nói:



- Không được, em ngồi yên.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-xuyen-khong-vao-noi-tu-tien/3593725/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Tôi Xuyên Không Vào Nơi Tu Tiên
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.