Edit: Mạn Già La
Bạch Liên đang chuẩn bị đóng cửa gian lại, một bàn tay đã dò xét đi vào, kéo cửa ra. Một người chui vào, sau đó cửa cũng bị đóng lại.
Gian WC chật hẹp chứa hai người.
Bạch Liên cau mày, nhìn chằm chằm Tống Diễm đang dán trước ngực mình: “Cậu làm gì đấy?”
“Đàn anh Bạch, vì sao anh lại trốn tránh em?” Tống Diễm ngước mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt Bạch Liên.
Hai người dựa rất gần, hơi thở của Tống Diễm phà lên cổ Bạch Liên, ngứa.
Bạch Liên lạnh lùng nhìn cậu: “Đi ra ngoài!”
“Em không đi!” Sợ Bạch Liên sẽ đá mình ra, Tống Diễm trực tiếp ôm lấy eo hắn, gót chân chống ở cửa gian.
Đùa gì đấy!
Rất vất vả mới tóm được người!
Cơ hội tốt như thế làm sao có thể bỏ qua được!
Phần eo đột nhiên bị một đôi tay ôm lấy, cơ thể Bạch Liên cứng đờ, hắn nhanh chóng bắt lấy tay Tống Diễm, ý đồ kéo cậu ra.
Nhưng Tống Diễm đã sớm có chuẩn bị, ôm gắt gao, chết sống không buông tay.
“Buông tay!”
“Không buông!”
Bạch Liên muốn kéo giãn khoảng cách giữa hai người, Tống Diễm lại xích đến tiếp, dán càng chặt.
Không khí đột nhiên trở nên có hơi ái muội.
“Rốt cuộc cậu muốn làm sao?” Bạch Liên khẽ thở dài.
“Anh trốn em làm gì?” Tống Diễm dồn người đến góc tường, cẩn thận nhìn chằm chằm gương mặt của Bạch Liên.
Bạch Liên nói: “Cậu rất phiền.”
Tống Diễm:……
Trái tim thủy tinh của cậu vỡ tan.
Tống Diễm nuốt không trôi cục tức này! Véo eo Bạch Liên một cái.
“Shh!”
Bạch Liên đau đến nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-bi-giao-ba-theo-doi/248185/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.