Edit: Mạn Già La
Beta: Chilliette
Thịt đưa tới cửa có ngu mới không ăn.
Bạch Liên lại không ngốc.
Dưới ánh mắt sợ hãi của Tống Diễm, hắn hôn xuống đôi môi mình mơ ước đã lâu kia.
Đôi môi chạm nhau, dầu hỏa gặp phải lửa. Vừa mới bắt đầu Bạch Liên chỉ nhẹ nhàng lướt qua, môi Tống Diễm mềm mại, ngọt ngào, đúng là hôn rất đã. Sau đó càng thêm cảm thấy không đủ, trực tiếp giữa lấy cái ót Tống Diễm, thô bạo dây dưa đầu lưỡi của cậu.
Hắn không ngờ tư vị của Tống Diễm ngon như thế.
Quả thực khiến hắn nghiện.
Tống Diễm cứ như thế bị Bạch Liên ấn trên tường hôn tới tấp, đôi mắt khép hờ, bây giờ đầu cậu đã chẳng suy nghĩ gì nổi nữa.
Cậu thật sự không biết mọi việc làm sao lại trở thành như thế.
Đột nhiên một bàn tay hơi lạnh vói vào trong đồng phục cậu, xoa nắn vòng eo cậu.
Tống Diễm nháy mắt trừng lớn mắt, muốn tránh thoát.
Nhưng hai tay cậu lại bị Bạch Liên bắt được, cậu bất lực vặn vẹo thân mình cố tránh thoát, mà ở trong mắt người nào đó thì không đơn giản như vậy.
Đôi môi tách ra, Bạch Liên rút bàn tay vói vào trong đồng phục của Tống Diễm ra, yên lặng gỡ mắt kính trên sống mũi xuống, để trong túi.
Lần đầu tiên Tống Diễm nhìn thấy dáng vẻ sau khi Bạch Liên gỡ mắt kính xuống.
Yêu nghiệt, đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng cậu.
Mắt Bạch Liên là mắt một mí, đuôi mắt xếch lên, điểm tô vài phần tà mị, khóe mắt còn có một nốt lệ chí nho nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-bi-giao-ba-theo-doi/248186/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.