Edit: Mạn Già La
Sức lực của thiếu niên có hơi mạnh, Tống Diễm bị véo đau. Cậu nhíu mi lại, không chịu hé răng, vẻ mặt quật cường nhìn Bạch Liên.
Tầm mắt đảo qua trên gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Tống Diễm, Bạch Liên không hiểu được vì sao cậu lại lộ ra vẻ mặt như thế, nhưng hắn nhìn lòng có chút ngứa ngáy.
Tống Diễm nhấp môi. Bờ môi của cậu rất đẹp, hồng nhuận, môi trên góc cạnh rõ ràng, môi dưới rất có thịt, nhìn qua có vẻ hôn rất được.
Cổ họng Bạch Liên khẽ nhúc nhích.
Muốn hôn…
Đột nhiên ý thức được ý nghĩ có hơi hoang đường này của bản thân, Bạch Liên vội buông tay ra như thể bị bỏng, không nói một lời trở về quán cà phê.
Tống Diễm thấy người đi rồi, vẻ mặt trên mặt mới thả lỏng. Xoa cái cằm bị niết đau, đi đến bên thùng rác đạp một phát, trong miệng hùng hùng hổ hổ.
“Mẹ nó, nếu không phải vì xe thể thao bảo bối của ông đây, thì sẽ chịu cục tức này chắc!”
“Đồ con cún! Chờ anh thích tôi rồi, xem tôi làm sao hành chết anh!”
“Bạch Liên, anh chờ đó cho tôi!”
Tống Diễm phát tiết xong, ngoan ngoãn trở về làm cái đuôi nhỏ.
Bạch Liên mặc kệ cậu, hắn suy nghĩ vì sao vừa nãy lại sinh ra ý nghĩ kỳ quái đó với Tống Diễm, tổng cảm thấy có chút không thích hợp.
Vừa quay đầu, liền nhìn thấy Tống Diễm ngoan ngoãn đứng một bên nhìn hắn. Trong lòng bỗng dưng dâng lên một loại cảm giác kỳ dị, Bạch Liên trừng mắt nhìn cậu một cái, sau đó quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-bi-giao-ba-theo-doi/248184/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.