Diệp Tri Thu đi công tác ba ngày, cô ngồi máy bay chuyến sáng trở về rồi đếnthẳng công ty tiếp tục làm việc, thấy công ty có hai người mới. Một người là trợlý kinh doanh do bà Lưu Ngọc Bình chuẩn bị cho cô, một cô gái hai mươi mốt tuổi,quần áo, trang sức đều không mang phong cách cụ thể nào, điều càng tồi tệ hơnnữa là cô ta mang họ Lưu. Bà ta có sự sắp xếp trước nên thì thầm với cô: “Đây làcon gái của em trai Tổng giám đốc Lưu”. Rồi ngừng lại như có ý muốn chờ xem ýkiến gì của cô về cô bé này.
Diệp Tri Thu đương nhiên là không vui nhưngcô có thói quen không bao giờ thể hiện nét mặt không hài lòng của mình trongcông việc mà chỉ vâng một tiếng, không phát biểu gì thêm. Cô yêu cầu một trợ lýkinh doanh phải nghiêm túc chứ không quan tâm cô ta người nhà của ai. Nhưng khixem qua hồ sơ của cô ta thì thấy từ sau khi tốt nghiệp một trường kỹ thuật ra,cô ta chưa làm một công việc nào hẳn hoi, lại trang điểm thiếu thẩm mỹ, cô takhông mang lại rắc rối cho cô là tốt lắm rồi. Mà cô cũng không thể nói gì, chỉkhẽ than thầm một tiếng rồi đưa hóa đơn thanh toán công tác cho cô ta tự đi đếnphòng tài vụ học cách xử lý.
Còn một người mới nữa thì cô đã biết, đó lànhân viên thiết kế trước đây cũng làm ở Tố Mỹ tên là Lộ Dịch. Lộ Dịch làm ở TốMỹ trước cô một năm. Lúc đầu biểu hiện rất tháo vát, Tăng Thành rất coi trọnganh ta. Sau khi được giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-den-lan-nua/106778/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.