11 
Nhân lúc cha không ở nhà, ta đã chiếm dụng thư phòng của ông ấy. 
Mẫu thân hỏi, ta cây ngay không sợ chết đứng nói: “Con muốn bắt đầu học tập chăm chỉ!” 
Mệnh lệnh nhậm chức của Hoàng đế thực sự quá đột ngột, khiến ông ấy không có thời gian thu dọn đồ đạc, thư phòng gần như vẫn giữ nguyên trạng giống như trước khi ông ấy đi. 
Phong cách trang hoàng thư phòng của ông ấy cực kỳ không hài hoà. Chiều cao của những cuốn sách trên ba giá sách lớn phía sau bức bình phong được sắp xếp theo thứ tự từ cao đến thấp, ngay ngắn chỉnh tề giống như ông ấy dẫn quân vậy. Nhưng đống đồ trên bảo cách lại lộn xộn và không có bất cứ quy tắc nào cả. Bên tay trái là một bức tượng mỹ nhân được điêu khắc bằng ngọc huynh quang uyển chuyển dịu dàng, bên cạnh là một thứ vũ khí không biết tên loang lổ vết rỉ sét giống như chỉ cần chạm vào một chút thì sẽ vỡ vụn. 
Ta sờ soạng lung tung, cuối cùng vô tình ấn phải một thứ gì đó. 
Trong bảo cách thế mà lại có một bức tường kéo bí mật, lúc còn nhỏ ta chưa từng để ý đến. 
Ồ? Không phải trống rỗng? Ta cạy bức tường kép ra, bên trong là một bức thư đã ố vàng. 
Trên bức thư có viết bảy chữ: “Con trai ta đích thân mở ra.” 
Hả hả? Không phải viết cho đại ca đấy chứ? 
Ta nuốt một ngụm nước bọt, đóng tất cả cửa sổ lại, cẩn thận mở ra xem. 
Đầu bức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tien-cung-ta-chi-moi-muoi-bon-tuoi/3423961/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.