13:
Toà nhà của Trần đại ca thực sự rất lịch sự trang nhã, nhưng đặt biệt nhất phải kể đến thư phòng.
“Hả?” Vừa mới bước vào, ta và Trần tiểu nhị đồng thời phát ra một tiếng kêu ngạc nhiên cảm thán.
Tiểu Thái tử kìm nén không phát ra tiếng nhưng đôi mắt ngay lập tức mở to kia đã bán đứng hắn.
Trần đại ca dựa vào cửa mỉm cười, vẫn rất nhàn nhã hớp một ngụm trà: “Sao vậy, một đám người giống như chưa hiểu việc đời vậy, đừng nói với ta là các ngươi chưa từng nhìn thấy người của bộ tộc Tuyết Tùng đấy nhé.”
Ta thành thật nói: “Không phải chưa từng thấy người của bộ tộc Tuyết Tùng, mà là không thể ngờ được rằng ở giữa thư phòng cũ kỹ này của huynh lại treo một bức tranh mỹ nhân dịu dàng thướt tha như vậy.”
Nói chung, thư phòng của mọi người đều treo tranh sơn thuỷ, ngay cả một người đọc sách gà mờ như ta cũng làm bộ làm tịch treo một bức tranh về ngôi chùa nhỏ ở Hàn Sơn.
Còn về phần bức tranh được treo trong thư phòng của Trần đại ca này, dáng người mỹ nhân yêu điệu, ngũ quan sắc bén thâm thuý, quần đen váy đen, ở giữa lông mày có một nốt ruồi chu sa, cực kỳ bắt mắt.
Nhìn kỹ phần chữ ký, ồ, thế mà lại là bút tích của Trần đại ca.
Ta ngay lập tức đột nhiên hiểu ra.
“Cho nên đây chính là nguyên nhân huynh không muốn bị bức hôn sao?”
Trần đại ca nắm chặt tách trà, không chút do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tien-cung-ta-chi-moi-muoi-bon-tuoi/3423962/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.