Triển lãm tranh kết thúc, Quý Ngôn không về cùng Tần Vị, mà trái lại đi theo Quý Trạch.
Tổ chức triển lãm tranh xong, vẻ mặt Quý Trạch càng thêm lạnh lùng cô đơn, cứ thế đứng một mình trong sảnh triển lãm xem tranh của Quý Ngôn, bóng lưng cô đơn bị ánh đèn kéo ra rất dài.
Toàn bộ triển lãm đều trống rỗng, chỉ còn lại một mình cậu ta. Điều này khiến Quý Ngôn đang lẳng lặng đứng sau nhìn cậu ta có một ảo giác, như thể Quý Trạch đặc biệt tổ chức buổi triển lãm tranh này chỉ là vì giây phút này vậy.
Quý Ngôn buồn bã đứng sau lưng nhìn Quý Trạch. Mà Quý Trạch chỉ có thể nhìn thấy tranh của Quý Ngôn, không hề hay biết người trong lòng mình đang đứng ngay sau lưng.
Cất bước đi đến bên cạnh Quý Trạch, vành mắt Quý Ngôn hơi cay cay, trong lòng dâng lên một cảm xúc áp lực.
Ngoài Quý Ngôn, không ai biết Quý Trạch cứ thế đứng một mình trong triển lãm trống trải tăm tối, lẳng lặng ngắm tranh của Quý Ngôn. Nhưng Quý Ngôn cũng không biết Quý Trạch đang nghĩ gì.
Đến tối, Quý Trạch đến quán bar.
Quý Ngôn vốn tưởng rằng Quý Trạch sẽ không bao giờ đi đến những nơi như thế này, dù có đến cũng chỉ là để tha Quý Ngôn uống say như chết về nhà. Hơn nữa Quý Trạch không uống rượu, hình như cậu ta rất ghét mùi cồn. Quý Trạch chính là người như vậy, dù trong tình huống nào, cậu ta cũng đều có thể giữ vững tỉnh táo, xử lý mọi chuyện với danh nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-the-gioi-khong-con-anh-sang-toi-da-chet-roi/2475890/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.