Ngày tổ chức triển lãm tranh của Quý Ngôn thoáng chốc đã đến.
Ngoài sự tưởng tượng của Quý Ngôn, nơi tổ chức triển lãm rất rộng, quy mô cũng rất to, ánh đèn cam, bức tường vàng, sàn nhà trơn, mỗi bức tranh đều được đóng khung cẩn thận treo trên tường, còn có ánh sáng dịu nhẹ chiếu xuống từ đỉnh bức tranh, khiến mỗi bức tranh đều trơ nên nổi bật.
Một nơi rộng rãi sang trọng như vậy lại dùng để tổ chức triển lãm tranh cho một người nhỏ bé vô danh, Quý Ngôn không khỏi líu lưỡi. Quý Trạch đúng là rất nhọc lòng vì mình. Nhưng mà, chẳng lẽ Quý Trạch… dùng toàn bộ số tiền trong tờ chi phiếu kia vào buổi triển lãm tranh này?
Quý Ngôn không có gì để lại cho cậu em trai Quý Trạch này, thứ đáng giá duy nhất chính là tờ chi phiếu này. Ban đầu Quý Ngôn vốn không muốn nhận tờ chi phiếu này, nhưng lại sợ nếu như không nhận mẹ Tần Vị sẽ không yên tâm, vì thế lại nhận. Nhưng anh cũng không cần dùng tiền vào việc gì cả, vì thế giữ lại phòng cho sau này có chuyện gì thì dùng.
Cho nên, trước khi chết, Quý Ngôn đã để lại chi phiếu và thư cho Quý Trạch, nghĩ rằng dù sau này Quý Trạch có cưới vợ hay mua nhà thì đều có thể sử dụng, phận làm anh trai như anh coi như đã cống hiến một chút cho đời sau nhà họ Quý.
Nào ngờ, Quý Trạch lại đổ hết số tiền này lên Quý Ngôn.
Không biết Quý Trạch làm thế nào, thời gian trên vé vào triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-the-gioi-khong-con-anh-sang-toi-da-chet-roi/2475888/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.