🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vì đợi xe buýt lâu quá nên Thiên Ân bảo đi bộ về luôn, mà đi bộ ở đây tức là hắn đi bộ thôi còn tôi thì cứ thong thả trên lưng hắn ngắm trời ngắm đất vậy. Cao hơn cũng không có bao nhiêu đâu nhưng hình như không khí ở trên này trong lành hơn thì phải.

Cơ mà, thằng nhóc này khỏe thật. Tôi đi bộ hai bến xe buýt là đã thở phì phò rồi, thế mà đằng này hắn còn cõng theo cái bao tải nặng 50 ký như tôi nhưng vẫn đi vững vàng.

Lại nhớ tới ngày xưa, thi thoảng tôi giỡn dai nhảy lên lưng hắn là cả hai đứa hôn đất liền. Lúc đó tôi đã chắc mẩm rằng thằng nhóc mập mạp trắng trẻo này còn lâu mới đánh lại tôi, nó yếu thế kia cơ mà.

Thế mà bây giờ không những không yếu đuối, mà còn túm tôi vặn cổ phát là tôi chết ngắc luôn.

“ Thiên Ân, cậu đã làm gì bên Mỹ thế? Một bé mập làm sao để lắc mình trở thành như thế này nhỉ?”

Tôi huơ huơ tay miêu tả hình dáng của Thiên Ân mập mạp.

“ Không phải bé mập, là mũm mĩm.” Thiên Ân cau có.

“ Dạ, vâng, là mũm mĩm, mũm mĩm chứ không phải mập.”

“ Chẳng biết nữa. Tớ học nhiều rồi cả chơi thể thao nên gầy đi chăng?”

Tôi gật gù, hợp lí đấy. “ Cậu chỉ chơi bóng rổ thôi hả? Thế cậu chơi bóng rổ từ lúc nào?”

“ Từ lúc học cấp 2. Sau đó tớ còn học cả Judo nữa.”

“ Judo? Cậu á? Thật á?” Tôi hết hồn.

“ Thật.” Ôi mẹ ơi, nghe thằng nhóc này

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800255/chuong-68.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Ta 17
Chương 68
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.