🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dựa vào 17 năm chong đèn đọc sách viết tiểu thuyết của tôi, tôi mạnh dạn đoán đây là một lời mời hẹn hò. Chắc như bắp là hẹn hò rồi.

Nghe tin tôi chuẩn bị đi hẹn hò, các chiến hữu liền nhảy ra giúp đỡ. Chúng nó bảo đã là hẹn hò thì phải chải chuốt cho xinh đẹp một tí chứ, không thể đề người khác nghĩ mình là hạng xoàng được.

Tôi mặc cái váy hoa mà Cà Chua quý như quý vàng, xỏ đôi giày búp bê của Xuân Lam tung tăng đi chơi. Như là biết hôm nay tôi đi chơi, ông mặt trời còn lấp ló sau đám mây không để tôi bị cháy nắng đen thui nữa cơ.

Thiên Ân đứng dựa lưng vào hàng rào trước cửa nhà tôi. Nghe thấy tiếng mở cổng, hắn quay lại.

“ Đợi lâu chưa?”

“ Chưa.”

Thằng nhóc này sao hôm nay mất tự tin thế nhỉ? Nói chuyện mà quay mặt đi chỗ khác là thế nào?

“ Tự nhiên nói chuyện với tớ mà cứ nhìn đâu đâu vậy? Không khỏe hả?”

“ Không. Mau đi thôi không trễ đấy.”

Từ nhà tôi đến khu vui chơi mất năm mươi phút qua bốn trạm xe buýt, đã thế hôm nay lại còn là cuối tuần, người thì đông nghìn ngịt ấy. Bọn tôi bị ép chặt trong xe tận năm mươi phút lận. Mà đây lại còn là lần đầu tiên tôi đi đôi giày có đế hơi cao như thế này nên chẳng quen, loay hoay giữa đám đông thế nào mém xíu nữa là té. Cũng may Thiên Ân túm tôi lại chứ không chắc tôi nhào ra vồ ếch rồi.

Tôi đưa tay nắm chặt lấy tay Thiên Ân,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800254/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Ta 17
Chương 67
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.