Giữa tháng năm, nắng nóng đạt đỉnh điểm, ngoài trời gần 40 độ, cảm tưởng đi đôi tông mà đặt xuống nền xi măng phát là đôi tông chảy ra luôn á. Nắng nóng làm tôi chẳng muốn cựa quậy, cứ như con cá mắc cạn nằm trên sô pha, rên rỉ.
“ Nóng quá, nóng thế này thì chết mất…”
Điều hòa có cũng như không, bởi Bảo An bảo tốn điện nên cấm tôi giảm nhiệt độ nữa. Bảo là em trai mình, mà lại cấm đoán mình. Thế mà là em ruột à? Thế này là em ghẻ rồi.
“ Nằm đó hoài mà không chán hả? Dậy phụ tui làm việc coi.” Em trai đạp tôi một cái.
Trong lúc tôi cả ngày nằm úp ở trên sô pha thì em trai hết đi chợ nấu cơm, lại quét nhà giặt quần áo như cô Tấm trong quả thị. Nhưng giờ cô Tấm hết chịu nổi rồi, sắp đem tôi chiên dầu rồi.
Đúng lúc ấy, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên. Ồ là Xuân Lam gọi.
“ Khoai ới ời, rảnh không?”
Dạo này cô ấy cũng bắt đầu gọi tôi là Khoai rồi. Chết thật, riết tôi quên mất tên thật của mình luôn quá.
“ Rảnh á. Sao thế?”
“ Rủ đi chơi nè. Nắng nóng thế này đi biển đi.”
Ô, nắng nóng này đi biển là quá hợp lí luôn á, duyệt chứ chần chờ chi nữa.
Tôi gọi điện cho cả đám, may mắn là đứa nào cũng đang chán mốc meo nên đồng ý ngay tắp lự.
Đã nói là phải làm liền, tôi mặc kệ nắng nóng chạy ù ra siêu thị mua đồ cho Bảo An nấu ăn.
Em dâu và em trai ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800256/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.