🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh chỉnh lại tư thế, bắt đầu lên lớp giảng giải: "Hành động của cậu người ta gọi là tự vệ.Khi bị người khác, tức là những người cậu không quen động chạm cơ thể với ý đồ xấu.Cậu cứ đánh như lúc đó cho tớ"

Nhận được sự khích lệ của bạn, Hạ Lâm bỏ được cảm giác tội lỗi trong người.

"Vậy là tớ được phép đánh đúng không?"

"Ừ, đúng rồi"

Cô mỉm cười, giải tỏa được nỗi băn khoăn, nhẹ cả người.

Gia Tôn bỗng nghĩ tới gì đó, mím môi, hỏi: "Cậu có cảm thấy người đàn ông đó quen không?"

"Không quen."

Cô lập tức lắc đầu: "Tớ đã gặp hắn bao giờ đâu mà quen.Cậu hỏi lạ nhỉ"

"Gặp ai thế?"

Tiếng Hồng Lạc từ ngoài xen vào.

"Hồng Lạc."

Vừa trông thấy cô ấy, Hạ Lâm mừng rỡ, bỏ nĩa, bay tới ôm lấy.

"Hạ Lâm, lâu không gặp nhớ cậu quá đi.Để tớ xem nào...Xem ra Gia Tôn cũng biết chăm bệnh nhân đấy chứ, mặt có nhiều thịt hơn rồi này"

Hồng Lạc vừa nói vừa nhéo nhéo hai bên má cô.Càng nhéo càng thích.

"Con nhỏ này ăn cái gì đặc biệt mà da đẹp quá trời vậy kìa" Cô ghen tị.

"Chắc do ăn ở" Hạ Lâm vô tư phán.

Hồng Lạc và Gia Tôn...Sửng sốt!

Câu nói huyền thoại của Hạ Lâm ngày trước đây mà "Cậu nghe câu này ở đâu vậy?"

Hồng Lạc vồn vã.Có một chút hy vọng len lỏi trong tim.

"Xem trên điện thoại chứ đâu" Hạ Lâm đáp tỉnh bơ.

Chút hy vọng của Hồng Lạc bị đập chết ngay tức khắc.

Trái lại, Gia Tôn cảm thấy có chút vui mừng với câu trả lời kia.

Nói thật lòng, anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126675/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.