Thiệu Huy đã quen với cách nói chuyện kiểu này của anh.
Anh ta không hề thấy kỳ quái, chỉ chẹp miệng một cái, lại tiếp tục coi đồ án.
Muốn biết có chuyện gì, đợi lát nữa cậu ta tới không phải được rồi sao.
Bất quá bác sĩ Huy biết, chuyện Đình Thiên mở miệng nhờ, hẳn không phải chuyện nhỏ.
Mười lăm phút sau, chiếc xe việt dã chạy thẳng vào khu tổng cục.
Đình Thiên bế Hạ Lâm vẫn bất tỉnh vào thẳng bên trong bệnh viện riêng của tổng cục.
Cũng may, giờ này vắng người.
Nếu không, hành động ôm một cô gái này của anh chắc chắn sẽ doạ khiếp hồn người ta.
Anh bế cô đến thẳng phòng làm kiểm tra, rồi mới gọi cho Thiệu Huy tới.
Bác sĩ Huy vừa nhìn thấy người vừa được anh đưa tới đang nằm trên giường kiểm tra, sửng sốt thốt lên: "Ôi mẹ ơi! Cậu tìm thấy cô ấy ở đâu thế? Mà Hạ Lâm sao thế này?"
"Không sao. Là tôi đánh ngất cô ấy."
"Hả?"
"Cậu mau kiểm tra tổng quát cho cô ấy trước đi"
Anh không muốn nhiều lời, giục.
"Được rồi. Cứ giao cho bác sĩ Huy. Đảm bảo sẽ cho cậu kết quả mong muốn nhất"
Thiệu Huy vỗ ngực.
Anh ta mang theo sự thắc mắc, xắn tay áo, mang găng tay y tế.
Bắt đầu cuộc kiểm tra tổng quát. Các thiết bị y tế ở đây là những thiết bị tối tân, hiện đại nhất nước. Tất cả đều là hàng nhập khẩu từ Mỹ. Kết quả kiểm tra chính xác đến 99,99%, Thế nên, Đình Thiên muốn thông qua đống thiết bị máy móc này để biết tình trạng sức khỏe cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126676/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.