Mấy người Dật Thiên đang ngồi ăn cũng cảm thấy không yên tâm, làm sao Đường Kính đi lâu như vậy còn chưa trở lại, ít nhất cũng phải thông báo tình huống của tiểu thư cho bọn hắn chứ.
Rốt cuộc bọn hắn cũng đợi được cho đến khi dùng xong bữa, quay lại bên trong nhà, lại phát hiện cả Hạ Phù Dung và Đường Kính đều không thấy!
Tìm hết chung quanh một lần, rốt cuộc xác định bọn họ không còn ở đây.
"Giáng Phúc, trước tiên ngươi đi theo lộ trình mà Đường Kính đã vạch ra lúc trước để tìm đi." Lúc này Trương Phong phân phó nói, "Dật Thiên, ngươi đi về hướng Tây. Ta tìm ở hướng Đông."
"Vậy còn chặng đường chúng ta đã đi qua?" Trần Phúc nhìn về phía con đường lúc trước tới.
Trương Phong suy nghĩ một chút, "Vậy chỉ có một con đường có thể trốn, bọn họ không mang theo ngựa, thì không thể nào đi bên kia."
Mấy người nhận lệnh liền hành động.
......
Nàng cùng Đường Kính không lo lắng mà đi trên đường, Đường Kính có chút không rõ nhìn nàng, "Ngươi rất thông minh." Bọn họ quả nhiên không đuổi theo.
Nàng chợt nhíu mày, "Giờ ngươi mới phát hiện ra à?" Nói xong, nàng bắt đầu cười hắc hắc.
Mặt Đường Kính hơi nheo lại, "Ngươi thật...... thật...... không khách khí."
"Ha ha ~" Nàng ôm lấy bụng, "Ta còn chưa ăn cơm tối đấy......"
Đường Kính cười một tiếng, "Ta mang cô nương đi săn thức ăn."
Tối nay nàng ngủ thực sự không yên ổn, nàng mơ thấy Thiện Xá một kiếm đâm chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318172/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.