Nàng bắt đầu sải bước đi, vốn dĩ đã bị sợ đến mức hai tay nắm chặt lấy nhau, nhưng giờ đây nàng phải không ngừng quờ quạng tìm phương hướng.
Tiếng đánh nhau vẫn không ngừng bám riết theo từng bước chân của nàng, nhưng càng ngày có vẻ càng gần hơn.
Nàng đi tới đó, thật sự đã tới.
Không biết bọn họ đang làm những cái gì nhưng tuyệt không làm nàng tổn thương, nàng cũng không biết tại sao bọn họ không phát hiện ra nàng, rõ ràng nàng nghe thấy thứ âm thanh kia ngay tại bên tai mình.
Ngón tay nàng đột nhiên chạm vào thứ gì đó, nàng mò mẫm một hồi, phát hiện đó là một cánh cửa.
Trên cửa không chạm khắc thứ gì cả, thế cảm giác trên tay giúp nàng nhận biết được, cánh cửa này có gì đó không bình thường.
Từng hồi lạnh lẽo ùa tới làm nàng tỉnh táo hơn, có phải sau khi đi vào, thì sẽ tìm được đường ra khỏi đây?
Nàng mò mẫm nửa ngày, nhưng không thấy chốt cửa.
Nàng thử đẩy về phía trước, những không có phản ứng gì.
Chẳng lẽ là có cái nút điều khiển nào đó?
Nàng thử rất nhiều phương pháp, nhưng cánh cửa vẫn bất động.
Nàng nghĩ bỏ qua việc tự mình mở.
Do dự liên tục, cuối cùng nàng gõ cửa.
Nếu như phía bên này cánh cửa không có chốt, thì hẳn là phía bên kia rồi.
"Ai vậy?" Một tiếng nói già nua truyền đến.
Trong lòng nàng vừa động, quả nhiên có người!
"Bà bà, thật ngại quá khi đã quấy rầy, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318104/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.