"Những binh lính kia thật ra thì không chân chính tham chiến có đúng không? Những thứ âm thanh mà trước đó ta nghe được đều là do ảo giác của mình?"
"Ha ha, ngươi rất thông minh, chỉ là......"
Nàng không chen miệng vào, mò mẫm tiến lên phía trước từ từ rời đi, vừa chờ đợi câu nói kế tiếp của bà bà.
"Nếu như khi đó ngươi ngừng lại, sẽ bị bọn họ đuổi theo."
Trong lời nói của bà bà tràn đầy ý cười, làm cho nàng cảm thấy một hồi lạnh lẽo, "Bị bọn họ đuổi theo?"
"Ngươi và bọn họ bất đồng, ngươi đi một bước tương đương với bọn họ chạy mười bước."
Nàng đã có chút sáng tỏ, không trách được bọn họ không đả thương được nàng, không trách được Tu Hồng Miễn bắt nàng đi liên tục không được ngừng lại. Bởi vì chỉ cần nàng dừng lại một cái, sẽ bị những người kia đuổi kịp.
"Ngươi đang định đi đâu?" Thanh âm của bà bà có chút khẩn trương.
Nàng thừa dịp bà ta còn chưa phản ứng kịp, sải bước chạy về phía trước.
Không tệ, nàng lừa bà ta, nàng hỏi nhiều như vậy chỉ có một mục đích là để trì hoãn thời gian, nàng không muốn phải nghe bà ta kể chuyện xưa.
Bởi vì lúc trước nàng không cẩn thận đá phải bà ta thì phát hiện ra bà ta không có chân.
"Đứng lại!" Bà ta ở phía sau thê lương hô, "Ngươi lại dám gạt ta! Ngươi lại dám gạt ta! Ta muốn kể chuyện xưa cho ngươi nghe, ta nói rất nhiều! ~~"
Nàng biết, chuyện xưa mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318103/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.