Hạ Vân trả lại bộ trang phục Hanbok rồi chỉ đường cho Minh Hào lái xe về khách sạn mình đang ở.
Trong thang máy, chỉ có mỗi hai người. Không khí xung quanh có chút nặng nề, căn bản là vì thật sự Minh Hào đang có chút căng thẳng.
Lên đến phòng cô, Hạ Vân nói với Minh Hào:
"Cậu ngồi ở sofa chờ tớ 5 phút nhé. Xuống quán rượu mà tớ mặc âu phục thì có chút không phù hợp."
"Ừ, cậu cứ từ từ chuẩn bị, tớ cũng xử lý công việc một chút." - Minh Hào vui vẻ nhìn Hạ Vân nói.
...
Sau 15 phút chuẩn bị, Hạ Vân bước ra khỏi phòng tắm với một chiếc váy đỏ ngắn qua đầu gối cùng mái tóc búi gọn đơn giản kèm với sợi dây chuyền quen thuộc.
Minh Hào dường như lạc hồn khi nhìn thấy phong cách lạ lẫm này của cô. Chiều nay Hạ Vân mặc lên mình bộ trang phục truyền thống của Hàn nên những đường cong trên cơ thể cô hoàn toàn bị che lấp đi. Nhưng trong chiếc váy này...thật sự có chút mê hoặc đối với cậu...
"Cậu còn ngồi đó nhìn gì thế? Chúng ta đi thôi." - Hạ Vân nói rồi kéo cậu đi.
...
Dưới tầng hầm là một không gian hoàn toàn khác biệt với phong cách trang nhã của khách sạn. Quán bar được phủ lên bởi ánh sáng xanh tím mờ ảo cùng những bản nhạc sôi động của Hàn Quốc. Cả Hạ Vân cũng thấy lạ lẫm bởi không gian nơi đây.
Một người phục vụ đến đón tiếp bọn họ:
"Xin chào quý khách, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942635/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.