Sáng sớm hôm sau, Hạ Vân lờ mờ tỉnh dậy trong cơn đau nhức đầu vì rượu. Cô nhìn xuống thì thấy Minh Hào đang nằm bên dưới. Dù không hiểu chuyện gì nhưng cô cũng lấy chăn của mình đắp thêm cho cậu rồi tìm đồ để tắm rửa.
Minh Hào bị tiếng nước trong nhà tắm đánh thức. Cậu nhìn đồng hồ đã thấy bây giờ là 5 giờ sáng. Minh Hào gọi điện cho phục vụ gọi hai phần canh giải rượu giao lên tận phòng.
Khi bước ra khỏi phòng tắm, cô thấy Minh Hào đang lụi cụi trong bếp. Dáng vẻ ấy thật sự rất giống trong giấc mơ của cô, nhưng lần này cô can đảm tiến đến ôm cậu từ đằng sau. Minh Hào hơi giật mình, nhẹ nhàng hỏi cô:
"Cậu có thấy nhức đầu không?"
"Ừm, một chút."
Minh Hào quay người lại nhìn cô cười dịu dàng:
"Tớ có gọi canh giải rượu rồi, chúng ta cùng ăn nào."
Nói rồi cậu tiến đến bàn kéo ghế cho Hạ Vân. Cả hai cùng trải qua bữa sáng đầm ấm hệt như trước giờ chưa có chuyện gì xảy ra cả.
Khi đã dọn dẹp xong, cậu mới ngồi lại ngại ngùng hỏi:
"À, không biết cậu có nhớ chuyện gì tối hôm qua không?"
Hạ Vân nhìn cậu có chút bất ngờ, cô khó xử hỏi lại cậu:
"Tớ không nhớ gì hết, tớ cứ tưởng sau khi say cậu là người đưa tớ về phòng là hết rồi... Bộ còn chuyện gì khác sao?..."
Trông thấy Hạ Vân thật sự không nhớ gì, cậu thở phào nhẹ nhõm:
"Không, không có gì cả, chỉ là tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942633/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.