Trong lúc bọn họ bắt đầu đánh nhau Nguyễn Chi liền chạy đến một bên, cần cù đặt bẫy, không lãng phí chút thời gian nào.
Đợi đến khi cô quay lại, quả nhiên đám người vẫn đang quần ẩu với Tiêu Ước.
Tiêu Ước mặc dù được gọi là thiên tài kiếm đạo, đến nay nhập môn mới có hai năm, cho dù vốn đã nhập môn tại gia, thì chẳng qua cũng chỉ giỏi hơn các tu sĩ khác.
Đám người này kinh nghiệm dày dặn, có thể vào được Tầm Hoa tông thì cũng không dễ động vào, tụ lại một chỗ vừa phối hợp quen thuộc vừa chơi ám chiêu, còn thật sự có thể thành công ám toán Tiêu Ước, cánh tay và bả vai đều bị vạch phải hai đường, nhiễm hồng y phục vốn dĩ không nhiễm bụi trần của hắn.
Nguyễn Chi sợ nam chính sẽ trực tiếp bị xử, làm loạn mục tiêu hàng ngày của cô, ngay lập tức nhảy ra.
"Dừng tay"!
Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng nhìn về hướng Nguyễn Chi.
Nguyễn Chi nắm kiếm Tương Tư, bước chân ổn định đứng chỗ cách đám người hai mét, duỗi tay phải rút kiếm, trên cánh tay còn vết thương, chuyển động còn có chút đau.
Cô liền cầm vỏ kiếm bằng tay phải, dùng tay trái rút kiếm.
Cảm giác không đúng.
Tay trái không phải tay thuận, thế rút kiếm hơi tốn sức.
Thế là cô lại để vỏ kiếm về tay trái, dùng tay phải rút kiếm.
Chúng đệ tử của Bắc Nguyên trưởng lão: "......"
Tiêu Ước: "......"
Nguyễn Chi nâng kiếm, chỉ về đối diện, lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ngoc-buc-xuyen-thanh-phao-hoi-nu-phu/3349987/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.