Ánh nắng vẫn gay gắt như vậy, nóng bỏng một cách khó chịu, nhẹ nhàng rơi trên bờ vai vững chãi. Khảm một lớp ánh vàng trên khuôn mặt đang nở nụ cười tạm biệt tôi.
Bàn tay buông thõng bất giác đưa lên sờ nơi lồng ngực.
Tôi dõi theo bóng lưng đang khuất dần sau bức tường.
Hai con Labrador vẫn đang đứng bên cạnh vẫy đuôi đi vòng quanh tôi. Chiếc lưỡi của bọn nó chạm vào da tôi, cảm giác ngưa ngứa truyền khắp cơ thể.
“ Mày đứng đấy làm gì vậy? Không nỡ để người ta đi à?”
“ Hân!”
Tôi nghe thấy giọng thằng Mèo gọi tôi, tôi mơ màng quay lại nhìn nó.
Đúng rồi, ngoài này nắng như vậy còn đứng đây thì thành Hân một nắng mất.
Nhưng không thèm đợi tôi trả lời, thằng Mèo với biểu cảm hốt hoảng, lo sợ lao đến phía tôi. Tay nó luống cuống đỡ lấy đầu tôi ngửa mặt lên trời.
“ Con mát này!”
“ Sao lại chảy máu cam rồi?”
“ Ngửa mặt lên! Đi vào nhà ngay”
Tôi mờ mịt, đưa tay vuốt lấy cái thứ ẩm ướt đang chảy dưới cằm mình.
Thế mà lại chảy máu cam rồi!
Tôi theo thằng Mèo vô nhà, ba mẹ tôi vẫn đang còn ngồi xem truyền hình thấy vậy cũng vội đi lấy giấy lau cho tôi.
Tôi im lặng không nói gì cả. Chỉ có thể cảm thán, lịch sử nói không sai, nước mất nhà tan vì mỹ nhân đều là sự thật.
Mũi tôi vẫn đang bị nhét một cục giấy. Chỉ trong thoáng chốc tôi hình như nghĩ thông rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nao-moi-duoc-yeu-/3567354/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.